Anh chỉ biết bất lực nhìn cô,ai biểu anh lại thích cô như vậy.Cũng không nỡ nặng lời thêm nữa.Bên ngoài Hướng Lâm cũng xách theo hai hộp cơm đem vào.
-Anh Dương,cơm anh nhờ em mang tới rồi đây.Em cũng xin nghỉ cho anh với chị dâu luôn rồi.
Câu từ của Hướng Lâm không hề giữ chừng mực chút nào,cậu chàng cứ tưởng học bá còn ngủ chứ.Ai dè dứt câu liền thấy cô mở to mắt nhìn cậu mới biết mình vừa lỡ miệng gọi'Chị Dâu'.Thế là cậu chàng lẹ tay đặt hộp cơm lại bàn rồi chuồn đi mất.
Anh biết cô da mặt mỏng nên trừng Hướng Lâm một cái rồi lấy một bàn nhỏ đặt ngay trên giường của cô.Còn anh thì lấy ghế ngồi xuống cạnh giường.
Một tay anh gỡ từng hộp ra rồi lau qua dụng cụ ăn mới đặt trước mặt cô.Trước giờ toàn là người hầu trong nhà giúp anh làm mấy việc này chứ có bao giờ anh lại đụng tay hầu hạ ai.Cũng chỉ có cô gái nhỏ của anh mới được hưởng đãi ngộ như vậy.
Xong việc anh mới nhìn cô mà ra lệnh.
-Cậu mà ăn không hết thì tớ đút cậu ăn đấy.
Sở Ngữ Yên trừng mắt nhìn anh rồi lại nhìn hộp cơm đủ màu sắc,thịt bò áp chảo được cắt lát nhỏ dễ ăn.Rau xanh ăn kèm vẫn còn giữ được độ tươi.Cơn đói lại lần nữa ập đến,cô nhìn qua hộp của anh cũng y chang của cô.Có hơi thắc mắc cô nhỏ giọng hỏi.
-Hôm nay không có cà rốt sao,cậu thích ăn cà rốt mà.
'....'
Bà nó chứ ai thích ăn cà rốt,chỉ là lần đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-anh-duong/2811491/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.