Trong chốc lát đấy thái độ của Lý Kiều liền thay đổi chóng mặt,chị ta không nổi giận sau câu nói đấy của cô.Mà vẻ mặt ngược lại còn có chút vui môi nhếch lên cười khiến cả người cô phải dựng đứng cả lên.
Cô vẫn đang quan sát vẻ mặt đấy của Lý Kiều cho đến lúc nghe tiếng xoảng vang lên theo đó là cơn nhức nhối phát ra từ bắp chân của cô.
Lúc này ở nhà cô mặc quần đùi không quá ngắn để lộ ra cặp chân trắng nõn.Bắp chân thon mịn bây giờ liền đỏ ửng một mảng.
Đấy vẫn chưa là chuyện gì sốc cả cho đến khi cô nghe thấy tiếng hét thất thanh của Lý Kiều.Chị ta đang nằm nhoài ra dưới vũng nước sôi,ấm phích ban nãy chị ta cầm bị rơi xuống.
-AAA mẹ ơi...đau quá,huhu mẹ ơi.
Triệu Hâm cũng từ bên ngoài hốt hoảng chạy vào,không cần nhìn sự tình đã nhanh tay đẩy mạnh cô sang một bên.Rồi cuống cuồng đỡ lấy Lý Kiều đang ăn vạ dưới sàn nhà.
-Trời ơi,con tôi sao thế này.Mau mau đứng lên để mẹ xem nào.
-Mẹ,là con nhỏ đó làm đổ ấm phích,làm bỏng cả chân con rồi.
'....'
Bỏng mà chị ta nói là một góc da ở ngón chân đấy hả.Cô mới là người bị bỏng đây,lại đây mà xem mảng chân của cô đi.Những câu đó cũng chỉ nghĩ trong lòng thôi ai sẽ đứng về phía cô kia chứ.Cô cũng không nói lại cái miệng đấy của chị ta.
Nhưng người thím kia sao lại dễ dàng bỏ qua cho cô kia chứ vừa đỡ Lý Kiều ngồi trên ghế bà ta liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-anh-duong/2811486/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.