Cô được anh bế trong tay còn nâng niu mà nhẹ nhàng đặt vào xe.Bác tài ngồi phía trước không khỏi tò mò cũng phải ngoái đầu lại nhìn.Trước khi nhấn ga chạy còn cẩn thận hỏi lại.
-Cậu chủ,chúng ta xuất phát được chưa.
Anh còn đang vòng tay qua người cô vừa thắt dây an toàn vừa hờ hững đáp lại.
-Ừm.
Từ nhỏ cho đến bây giờ cô chưa từng được ai chăm sóc từng li từng tí như vậy.Khi cô nhận thức được thì đã bị anh vây lấy rồi còn tự ý mà thắt dây cho cô.
Khoảng cách của cả hai lúc này rất gần nhau,trước mắt cô là sườn mặt góc cạnh của thiếu niên.Phải công nhận rằng Bạch Nhất Dương là nam nhân lớn lên đẹp nhất mà cô từng gặp.
Cô có thể ngửi được hương thơm bạc hà mát lạnh trên người của anh.Trước đây sẽ lại còn có mùi thuốc lá cơ nhưng giờ đã không ngửi thấy nữa.
Cô đúng là ghét mùi thuốc lá nhưng không hiểu sao không ngửi được mùi hương đấy trên người anh thì lại thấy thiếu thiếu.Riết rồi cô cảm thấy suy nghĩ của bản thân càng ngày càng điên rồ.
Tâm trí của cô còn lơ lửng trên mây thì cảm giác có gì đó nặng nặng đè xuống tay.Tầm mắt cô nhìn xuống liền thấy một túi đồ ăn.Không thể nhìn kĩ từng món nhưng đại loại là sữa hộp cùng đồ ăn nhanh.
Cô ngước mắt lên nhìn người bên cạnh.Anh vẫn đang nhìn cô,lúc này anh đang thong thả mà dựa vào sau ghế.Áo khoác đã được anh cởi ra đặt bên hông,nam sinh mặc một áo thun đen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-anh-duong/2811481/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.