Anh chỉ để cô ở lại trò chuyện một lúc là lại đi ra hối cô đi về.Anh không muốn để lại ấn tượng xấu với bên nhà vợ đâu,cái tên Lý Hy Thần kia còn đang réo anh suốt từ chiều đến giờ.
Vừa ra tới phòng khách anh liền xị mặt một đống.Khuôn mặt của cô bây giờ nhìn vui chưa kìa,nói chuyện cùng anh thì có mỗi cái biểu cảm.Bạch Nhất Dương giơ tay đỡ lấy chán mình rồi tự nói một mình.
-Không ngờ có ngày mình phải đi ghen tỵ với ông già nhà mình cơ đấy.
Anh cũng chỉ ngơ ngơ một hồi lại không nhìn nổi nữa đi qua phía của cô.
-Yên Yên đến giờ phải về rồi.
Đột nhiên tiếng nói lớn của anh vọng đến khiến cả cô cùng cha anh đều giật cả mình.Sở Ngữ Yên đưa mắt nhìn anh rồi lại nhìn đồng hồ,chưa gì đã 8g tối rồi.
Bạch Phong nhìn khuôn mặt thối kia của con trai thì cũng hiểu ngay ý.Ông già rồi bây giờ còn bị con trai hắt hủi đấy.Thấy vậy ông liền nhỏ giọng về phía của cô.
-Hôm sau lại ghé nhà bác chơi nhé,cháu mau mau đi theo nó đi không nó lại cằn nhằn bác đấy.
Sở Ngữ Yên được yêu thương mà có chút ngại,cô khó xử nhìn ông rồi lại nhìn cái tên mặt thối kia.Thở dài trong lòng một hơi rồi cô lễ phép rời khỏi chỗ.
-Dạ vậy cháu về đây ạ.Hôm sau cháu lại ghé thăm bác nhé ạ.
-Ừ ừ mau mau về đi kẻo muộn.
Vừa dứt câu ông liền trông thấy con trai mình đi nhanh qua mà kéo cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-anh-duong/2811461/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.