Cả bốn người được nhân viên dẫn đến phòng ăn riêng.Cách trang trí ở đây cực kì độc đáo,căn phòng rộng có tận hai cửa sổ để thông gió.
Chưa ngồi được lâu thì di động của Sở Ngữ Yên liền reo lên.Là thông báo tin nhắn của Lý Kiểu.
Chị ta có bao giờ nhắn tin cho cô đâu chứ hôm nay sao lại như vậy.Không nghĩ nữa cô nhấp vào xem tin nhắn kia.
“Em gái tan học rồi đúng không chị đang ở gần trường em.Chị có việc đột xuất quá phiền em qua dẫn Hy Nhã về nhà hộ chị nhé”
Đọc xong tin nhắn thì cô cũng chẳng có lấy làm lạ,hôm nay là cuối tuần Hy Nhã cũng được nghỉ ở nhà.Hẳn là chị ta dẫn con bé ra ngoài chơi.
Rất nhanh cô liền trả lời lại cho Lý Kiều:
“Chị gửi vị trí đi em qua liền đây”
“Ok”
Bạch Nhất Dương vừa lau chùi bát đũa đặt đến trước mặt cô thì liền trông thấy đoạn tin nhắn kia.
-Tớ đi cùng cậu.
-Tớ đi một mình được mà cũng ngay gần đây thôi.
-Tớ muốn đi.
Cô trông thấy vẻ kiên quyết đấy của anh thì cũng không từ chối nữa liền cùng anh đi ra ngoài quán lẩu.Vừa băng qua làn đường thì cô chợt sững lại.
-Chết... tớ để quên di động ở quán rồi,cậu ở đây đợi nhé tớ chạy về lấy.
-Cậu đứng yên ở đây đi,để tớ lấy cho.
Vừa nói anh vừa lấy tay xoa đầu cô.Chỗ bọn họ đứng vừa hay là đèn xanh đỏ.Vừa hiển thị màu đỏ thì Bạch Nhất Dương đã mau chóng đi qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-anh-duong/2811453/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.