Kha gia một ngày bắt đầu từ bữa sáng, một nhà bốn người ngồiở bàn ăn, ở mặt ngoài xem ra rất hoà thuận vui vẻ.
“Ba ba sớm !” Kha Hoằng Kiệt đối phụ
thân chào hỏi, gần đây nhất ít nhìn thấy phụ thân, thanh âmcủa hắn đặc
biệt nhảy nhót.“Tạp phiến(đậu hủ) cho cha !”
Kha Khải Đường tiếp nhận tạp phiến tự
chế từ con, hơi có điểm hoang mang, vừa mở ra mới thấy phátgiác hôm nay là tiết phụ thân, nói thật ra hắn không có gánh vác tốt trách nhiệmbởi vì hắn đối đứa nhỏ không có đủ tâm lực.
“Cám ơn, làm rất được.” Hắn trong lòng
rung động, bỗng nhiên cảm thấy chính mình bị đánh bại bởi đứanhỏ cũng
vì gia đình này, hắn hẳn là lại cố gắng thử xem xem.
Được phụ thân ca ngợi làm cho khuôn mặt nhỏ nhắn của Kha HoằngKiệt sáng hẳn lên, Kha Nhược Lan thì tại một bên tranh thủ tình cảm nói:“Conđem salad đều đã ăn xong rồi!”
“Ân, Nhược Lan thực là ngoan.” Kha Khải Đường khó được mà cườinham nhở, hắn có được rất nhiều, tuy rằng cũng không đầy đủ.
Lí Thần Du lẳng lặng nhìn ba người bọn
họ, trên mặt vẫn là nụ cười thản nhiên, ai cũng nhìn khôngra đáy lòng
nàng có thương tích hoặc là tiếc nuối hay không?
Ăn qua bữa sáng, Kha Khải Đường phải đi làm, qua kính chiếuhậu nhìn thân ảnh đưa tiễn của thê tử, mặc kệ tối
hôm qua phát sinh chuyện không thoải mái gì, nàng luôn hiềnthê lương
mẫu điển phạm như vậy .
Nên làm như thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-khong-yeu-toi/3006456/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.