Tạ Thư Nhiên tỉnh lại, phát hiện mình đang nằm trong phòng Tạ Bắc Thần thì không hề giật mình. Dù sao cũng không phải lần đầu. Cô thản nhiên vỗ vỗ cái đầu nặng nề của mình rồi lảo đảo rời giường.
Cho tới khi nhìn thấy bản thân qua gương nhà tắm với chiếc áo sơ mi đen rộng thùng thình trên người, hai mắt cô đột ngột mở lớn.
Má ơi! Cô đang mặc áo của anh trai? Đêm qua xảy ra những gì rồi vậy?
Cô vội vàng nhìn xuống kiểm tra cơ thể mình, không phát hiện dấu tích kì lạ gì mới dám thở phào nhẹ nhõm.
May quá, cô không mượn rượu mà cưỡng gian đàn ông!
Cô đánh răng rửa mặt bằng đồ dùng một lần có sẵn trong nhà vệ sinh. Có lẽ anh thường xuyên đi công tác nên có rất nhiều bàn chải, khăn mặt dùng một lần.
Xong xuôi, cô ra ngoài phòng khách muốn tìm gì đó lót bụng thì phát hiện Tạ Bắc Thần vậy mà vẫn chưa đi làm. Chẳng phải đã gần 9 giờ rồi sao?
“Anh chưa đi làm sao anh trai?”
Nghe tiếng động, Tạ Bắc Thần đang gõ máy tính trên sô pha liền quay lại nhìn. Đập vào mắt chính là thân ảnh nhỏ nhắn mềm mại của cô gái trong chiếc sơ mi của anh, mái tóc dài tung xõa trên cần cổ láng mịn, cùng cặp chân trắng thon gọn không thể che hết dưới gấu áo.
Vừa ngây thơ, trong sáng, lại cực kì trí mạng!
Anh nhanh chóng giấu đi dục vọng nho nhỏ trong mắt mình, ai dè cô gái kia lại cười vô tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-khong-thich-lam-em-gai-anh/2791018/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.