Buổi quay tiếp tục. Gương mặt của mọi người trong đoàn làm phim lại có vẻ không đúng lắm.
“Đạo diễn Trương, tôi chưa hài lòng với cảnh quay vừa rồi lắm, có thể thử lại không?”
“Ôi chết, tôi quên lời thoại rồi, thật xin lỗi!”
“Lại lần nữa!”
“Lại lần nữa!”
Không biết đã bao nhiêu lần rồi, Tạ Thư Nhiên liên tục bị đẩy xuống hồ sen lạnh ngắt rồi lại lồm cồm bơi lên bờ, sấy khô trang phục, tóc tai, dặm lại phấn rồi lại bị Khả Ninh đẩy xuống hồ. Số lần NG sớm đã khiến người ta nhận ra ý đồ của ả nhưng chẳng có ai dám bật lại, chỉ dám len lén thương xót cho cô.
“Ai da, Nhiên Nhiên muội, thật ngại quá, chúng ta làm lại lần nữa nha!”
Cô ta tiếp tục thảo mai đề nghị. Cuối cùng đạo diễn Trương chịu không nổi nữa liền nói
“Được rồi, tạm nghỉ một chút đã! Khả Ninh, cô xem kĩ lại kịch bản đi, thời gian của chúng ta đang bị cô làm trậm trễ đó!”
“Vâng tôi biết rồi ạ!”
Khả Ninh nhận sai mà không hề khó chịu. Hiển nhiên mục đích của cô ta đã hoàn thành, mà mục đích sớm đã không phải làm tốt vai diễn mà là hành hạ kẻ chướng mắt là Tạ Thư Nhiên cô đây.
Du Du vội vàng chạy tới đưa khăn tắm lớn cho cô, gấp gáp hỏi
“Chị không sao chứ?”
Không ngờ, Hà Cảnh cũng vội đi tới với ly nước ấm trên tay
“Thư Nhiên, mau uống chút nước ấm cho đỡ lạnh!”
Mà cảnh này liền khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-khong-thich-lam-em-gai-anh/2790969/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.