Một ngày cuối tuần rảnh rỗi. Thư Nhiên nằm trên giường, nhìn đi nhìn lại dãy số trên màn hình điện thoại. Cô suy nghĩ hồi lâu rồi mới dám chạm vào nó. Sau một hồi dạo nhạc, cuối cùng bên kia cũng bắt máy
“Alo, xin hỏi ai gọi đến vậy?”
“Xin chào, chị là Thẩm Sơ Hạ đúng không?”
“Đúng vậy, xin hỏi cô có chuyện gì sao?”
“Em là Tạ Thư Nhiên!”
_____
Quán cà phê
Tạ Thư Nhiên cầm cốc nước trên tay, trong lòng có hơi nôn nao. Cô không biết những điều mình sắp nói có khiến Thẩm Sơ Hạ cảm thấy khó chịu không. Có thể cô ấy sẽ cảm thấy cô thật ích kỷ và tư lợi, sau khi chiếm vị trí của cô ấy suốt 19 năm, giờ lại muốn giải quyết thật gọn ghẽ và êm đẹp. Ôi, làm sao đây?
Mặc dù hôm trước qua miệng Giang Triều Vỹ, cô đã biết Thẩm Sơ Hạ không giống như trong tiểu thuyết gốc, nhưng chung quy lại…
‘Reng reng’
Tiếng chuông cửa vang lên cắt đứt dòng suy nghĩ.
Thẩm Sơ Hạ một thân váy lụa bước vào, dịu dàng và ngọt ngào.
Thư Nhiên nhìn đến ngây người. Phải nói nữ chính đẹp thật! Không phải cô nói xấu gì đâu nhé, nhưng sự thực là sau khi có tiền, nhan sắc cô ấy thăng lên một cấp độ mới! Trước kia là nữ sinh giản dị, cần mẫn, bây giờ lại mang dáng vẻ thanh lịch, trong trẻo! Đúng là cành vàng lá ngọc, dù ở trong bùn lâu thì chỉ cần một lần dội nước liền sáng loáng như thuở sơ khai! Khí chất bẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-khong-thich-lam-em-gai-anh/2790928/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.