Sau ngày hôm đó, tần suất Aeron đưa phụ nữ về nhà càng nhiều hơn. Đều là những người phụ nữ khác nhau nhưng ai nhìn thấy Yoon Bae cũng tỏ ra khinh miệt. Dù vậy, những lời lẽ và những ánh nhìn đó đối với cậu mà nói đều đã quá đỗi quen thuộc, dường như chẳng có chút hề hấn tổn thương gì.
Đã 1 tuần kể từ ngày hôm đó trôi qua rồi, Yoon Bae chỉ khó hiểu một điều, rốt cuộc Min Ji đã đi đâu? Tại sao cậu không thấy cô? Ngày hôm đó vệ sĩ đã đưa cô đi, phải chăng cô đã bị đuổi việc rồi? Yoon Bae ngày này qua ngày khác chỉ ăn cơm và tắm rửa thì ra ngoài, sau đó liền lẳng lặng quay về phòng tuy rằng trong phòng chẳng có gì thú vị cả.
Cộc! Cộc! Tiếng gõ cửa khiến Yoon Bae giật mình. Nhưng cậu còn chưa kịp phản ứng gì, cánh cửa đã mở ra. Yoon Bae có chút ngạc nhiên khi thấy người xuất hiện sau cánh cửa kia.
“Min Ji?”
“Ừm. Tôi đây. Mới có 1 tuần thôi, chắc cậu vẫn chưa quên tôi đâu nhỉ?”
Min Ji xuất hiện với vẻ mặt nhợt nhạt, hốc hác, đầu tóc có hơi bối rối và ánh mắt lờ đờ. Ấy vậy mà khi nhìn cậu cô vẫn gắng gượng nở nụ cười. Cảm giác như cô vừa trải qua chuyện gì đó rất khổ sở.
“Cô đã đi đâu trong suốt 1 tuần qua vậy?”
Cùng Min Ji ngồi trên giường, Yoon Bae lo lắng hỏi. Cậu biết ngày hôm đó tại cậu nên cô mới thành ra như thế này. Min Ji cũng chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-khong-phai-mot-no-le/3312860/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.