Yoon Bae ở trong phòng được một lúc thì ngoài cửa lại vang lên tiếng gọi của một nữ người hầu cùng hai tiếng “cộc cộc”.
“Cậu Yoon, phiền cậu cho chúng tôi vào một chút.”
Nữ người hầu vừa dứt câu ở đó, cửa liền mở ra. Lúc này, không chỉ có cô mà còn có một người đàn ông nữa cùng bước vào. Người đàn ông này cũng là người Hàn, mặc áo blouse trắng, hình như là bác sĩ tư nhân. Yoon Bae ngơ ngác nhìn hai người, nữ người hầu kia cũng nhìn cậu bằng vẻ mặt nghiêm túc mà lạnh nhạt, tay chĩa về phía giường.
“Cậu Yoon, cậu lên giường một chút đi ạ. Đây là bác sĩ Kim, bác sĩ tư của ông chủ. Ông chủ gọi anh ấy tới để băng bó những vết thương trên người cho cậu. Sẽ không mất nhiều thời gian đâu.”
Nghe đến đây, Yoon Bae cũng không nghĩ nhiều mà lập tức ngoan ngoãn lên giường nằm, cởi áo ra theo lời bác sĩ.
“Cậu là tuyển thủ boxing đúng chứ?” Kim Ahn lạnh giọng hỏi.
Yoon Bae chỉ khẽ gật gật đầu.
“Cơ thể cũng không thuộc dạng cơ bắp lắm nhỉ? Nhưng khá săn chắc. Tại sao lại nhiều vết thương vặt thế này? Đa số toàn là vết bầm, vết xước.”
Thấy Yoon Bae quay mặt đi, im lặng, đoán là cậu không muốn trả lời, bác sĩ Kim cũng không hỏi thêm gì nhiều, chỉ nhanh chóng bôi thuốc rồi dán băng cá nhân lại. Trước khi rời đi anh còn không quên dặn:
“Ăn nhiều vào. Tuy rằng cơ thể cậu không có vấn đề gì nhưng tôi có cảm giác cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-khong-phai-mot-no-le/3312856/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.