Cô chạy ra ngoài với đôi mắt đẫm lệ. Cô không dám tin từ giờ về sau cô sẽ phải làm chung với chồng cũ. Lỡ như anh phát hiện ra cô mang thai thì sao. Liệu anh có bắt cô đi phá đứa bé. Hàng loạt suy nghĩ cứ thay nhau hiện lên trong đầu cô khiến đầu cô đau tới mức muốn nổ ra. Cả sáng hôm đấy cô không thể tập trung vào bất cứ việc gì. Thoáng cái đã đến trưa cô cứ như người mất hồn lững thững bước đến nhà hàng quen thuộc của cô. Công ty gia đình cô chuyên kinh doanh đá quý và kim cương nên cũng giàu có chẳng thua gì ai nên việc thường xuyên được ăn ở những nơi sang trọng vậy chẳng còn quá xa lạ gì với cô. Vốn là thiên kim duy nhất của Vũ Thị mà chẳng hiểu sao cô lại chưa muốn quay về quản lý công ty cùng người anh trai hơn cô 6 tuổi lại làm ở nơi còn không bằng 1 nửa Vũ Thị. Đang ngồi suy nghĩ thì 1 giọng nói quen thuộc vang lên
" Chị lại nghĩ gì nữa à. Có định ăn cho cháu em còn ăn không"
Và người đang nói không ai khác là cậu em trai 17t của cô
" À ừ chị vẫn đang ăn mà"
" Sao mắt chị lại đỏ vậy chị lại khóc à. Là hắn ta đúng không"
Cậu tức tối đập bàn đứng dậy thì bị cô kéo tay lại
" Không phải anh ta chẳng qua là do tâm lý bà bầu thất thường tí thôi"
" Thật không chị"
" Chị nói dối em làm gì"
" Mà sao hôm nay lại chạy đến đây"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-khong-muon-lam-nguoi-thay-the/1723767/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.