Từ tối hôm đó mỗi ngày Uyển Ling đều sống theo một lịch trình lặp lại,những ngày tháng đau đớn và nhục nhã:sáng dọn dẹp nhà cửa,tối đến đúng giờ phải phục vụ anh.Dần dần cô cũng thấy bản thân mình thật hèn hạ và bẩn thỉu,đến cô cũng thấy bẩn thân thật bẩn.Có những lúc Uyển Linh tưởng chừng bản thân không thể chịu đựng được nữa muốn buôn bỏ nhưng:" Em hận lý trí em không đủ mạnh, không đủ sức điều khiển trái tim, không đủ sức ngăn mình đừng yêu anh".Đúng vậy,đâu phải khi yêu ai rồi nói buông là buông đươc,dù bị đối anh đối xử lạnh lùng tàn nhẫn nhưng cô vẫn muốn ở bên anh,hàng ngày được đứng đón anh đi làm về,được nấu cơm cho anh ăn và được làm mẹ của con anh.Cô luôn nuôi trong mình hi vọng một ngày mình và anh sẽ thành một gia đỉnh nhỏ hạnh phúc,có những đứa trẻ là kết tinh tình yêu của họ.Những ước mong xa xôi đó,cũng nụ cười năm đó của chàng trai đã là động lực giúp cô vượt qua khó khăn,đau đớn.
Hôm nay cũng không là ngoại lệ,vẫn như mọi khi anh trở về cô lại mang trong mình nỗi sợ hãi đến phòng anh.Khi tắm ra thấy cô đứng ở cửa phòng,Uyển Linh biết điều đi gần tới,không kịp phản ứng đã bị anh đẩy ngã xuống giường,xé rách quần áo,Nam Thần cởi áo choàng bên ngoài,cầm lấy ** *** to lớn ,xù xì của bản thân đặt trước cửa nơi mềm yếu của cô 1 đường đi thẳng vào,không màn dạo đầu.Mỗi lần làm tình là một lần đau đớn,anh không phải đang yêu cô mà hận cô,hận không thể xé rách Uyển Linh.Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-khong-muon-lam-nguoi-thay-the-chi/2656174/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.