Buổi sáng khi thức dậy,anh vẫn còn ngủ.Uyển Linh vào phòng tắm vệ sinh cá nhân xong thì cô xuống bếp chuẩn bị bữa sáng.Vừa lúc cô dọn thức ăn ra bàn thì Nam Thần cũng xuống tới
"Anh,chào buổi sáng "- cô phấn chấn,vui tươi nói với anh
"Vui vậy sao?"
"Dạ,đã mấy tháng rồi em không được gặp ông bà,em rất nhớ họ"
Lục Nam Thần không đáp,đi thẳng tới bàn ăn ngồi xuống
"Anh muốn uống cà phê sau khi ăn không,em pha"
"Ừm"
Uyển Linh vào trong pha cà phê,trong thời gian đợi,cô ra bàn cùng anh dùng bữa sáng.Vốn từ bé không phải tiểu thư khuê cát gì,nên cô cũng biết nấu một số món,tuy không phải mĩ vị nhưng ăn rất vừa miệng,vị không tồi.Sáng nay cô đã chuẩn bị bánh mì kẹp,chứng chiên,một chút salad và sữa tươi.Hai người ngồi ăn trong yên lặng,không ai biết nói gì.
"Bao giờ em đi"
"Ăn xong em sẽ đi luôn ạ"
Câu chuyện kết thúc ở đó,không gian lại trở nên yên tĩnh đến lúc ăn xong.Cô bê dọn bát đũa vào trong,mang cafe ra bàn cho anh,Lục Nam Thần vẫn đang chăm chú đọc báo
"Anh thử đi,xem có hợp khẩu vị không ạ ,có gì em sẽ thay đổi cho hợp hơn"
Lục Nam Thần vươn đôi tay dài,đẹp đễ cầm ly cafe lên nhấp một hụm.Anh bất ngờ ngẩng lên nhìn cô,bản thân luôn nghĩ người con gái này chỉ giỏi tính toán hẹp hòi,không biết làm gì không ngờ cô pha cafe khá hợp ý anh,cả bữa sáng vừa nãy cũng vậy.Có thể nói tay nghề nấu ăn của cô anh rất thích.
Uyển Linh thấy anh nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-khong-muon-lam-nguoi-thay-the-chi/2656153/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.