Từ tối hôm đó cả hai dường như trở lại như trước kia,Uyển Linh không còn đòi đi nữa,Lục Nam Thần cũng cho phép cô ra ngoài và làm việc.Cuộc sống ba người lại tiếp diễn.
Vương Linh Nhi từ hôm bị bắt cóc cơ thể cũng yếu đi,bụng đã lớn hơn,nên cũng ít đi lại và hoạt động,gần như chỉ ở trong phòng hoặc thi thoảng đi dạo vì vậy cũng không thể làm khó Uyển Linh,dù cô ta rất chướng mắt khi thấy anh càng ngày càng quan tâm đến cô,không còn yêu thương cô ta như trước.
Uyển Linh vẫn tiếp tục làm việc ở Cao Thị,tan làm sẽ đến thăm ông bà.Có thể bên ngoài cô tỏ ra mình đã bình thường,không còn bận tâm nữa,thật ra Uyển Linh đang nuôi trong mình một kế hoạch để rời xa anh.Chính vì mục đích đó nên Uyển Linh cố gắng tỏ ra bình thường như không có chuyện gì xảy ra như trước để anh thấy mà cho cô ra ngoài,thuận tiện cho Uyển Linh tìm cách bỏ đi.
Vấn đề lớn nhất cô gặp phải là làm sao đee có thể đưa ông bà đi cùng,cô muốn tới một đất nước khác,cách xa nơi đây,bỏ lại mọi quá khứ u buồn ,sống một cuộc sống mới.Đương nhiên ,cô chỉ còn ông bà là người thân vì vậy Uyển Linh không muốn sống xa ông bà,cũng không muốn họ gặp lại Lục Nam Thần.Tuy bệnh tình của ông đã đỡ,nhưng việc di chuyển lâu,và còn thích nghe với cuộc sống mới không chỉ khó khăn với cô mà cả ông bà cũng vậy.Thời gian trước cô có tích góp được một ít tiền do đi làm thêm ngoài giờ,nhưng nó không đủ để cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-khong-muon-lam-nguoi-thay-the-chi/2656104/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.