Tại bệnh viện
Lục Nam Thần đang ngồi ngoài phòng cấp cứu chờ,trên người anh dính đầy máu,cảnh tượng này như được tua lại khoảng thời gian trước đó,khi đứa con của anh và Uyển Linh mất.Hiện tại cũng vậy,một đứa bé nữa đang rơi vào nguy hiểm.Mặc dù anh không còn yêu Vương Linh Nhi như trước,nhưng bản thân cũng rất mong chờ đứa bé này,vì nó là giọt máu của mình.
Ông trời vẫn không mỉm cười với sinh linh bé nhỏ đó,nó vẫn phải đi theo các thiên thần rời khỏi trần gian.Khi biết tin đưâ bé không thể cứu được Lục Nam Thần đã hụt hẫng,đau đớn và tức giận:tại sao cô có thể độc ác như vậy,anh có lỗi với cô cũng đã bù đắp nhưng tại sao vẫn ra tay với đứa con còn bé tí của anh chứ.
Tại lâu đài
Từ khi nhìn bóng lưng anh bế người phụ nữ đó đi trong lòng cô cũng đã chuẩn bị sẵn tinh thần đón nhận thứ sắp xảy ra với mình.Uyển Linh cũng biết giữa mình và anh thật sự không thể như trước nữa,cô thật sự phải rời xa anh rồi.Nhưng bản thân cô cũng không biết mình còn có thể đủ sức rời xa nơi này sau khi đối nhận những điều sắp tới không.Cô vào phòng tắm rửa thân thể,xong xuôi cô ra ban công để gió lớn giúp cô thêm tỉnh táo trong khi đợi anh về...
2 giờ sáng,đúng như những gì cô nghĩ,cánh cửa phòng bị một lực lớn tác động mở ra.Uyển Linh vẫn đứng đó,quay lưng lại nhìn người đàn ông đó,nhìn anh từ xa với sự lạnh lùng đó vẫn khiến lòng cô run lên vì sợ hãi.Không đợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-khong-muon-lam-nguoi-thay-the-chi/2656099/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.