Khi Uyển Linh đẩy cửa bước vào, hai người trong phòng đều quay ra trước sự xuất hiện đột ngột của cô, Uyển Linh vẫn đứng lặng ở đó, không bước vào cũng chẳng rời đi, tới khi con trai gọi mình cô mới tỉnh táo lại
"Mẹ ơi, sao hôm nay mẹ về sớm vậy?"
"Ừm, hôm nay mẹd được nghỉ"
Vừa nói cô vừa lấy lại bình tĩnh, đóng cửa lại bước vào phòng, cô coi sự tồn tại của Lục Nam Thần như không khí, từ lúc cô vào cũng không thèm liếc nhìn anh một cái khiến anh vô cùng khó chịu.
"Mẹ, chú này tốt này, chú mua cho con rất nhiều đồ chơi...."
"Bé Thiên..."
"Mẹ nhìn này, một con gấu bông rất lớn, chúng ta có thể cùng nhau ôm ngủ rồi"
Uyển Linh vốn định nói với con trả lại đồ cho anh, cô không muốn con trai và anh có bất cứ liên hệ hay liên quan gì tới nhau cả, nhưng thấy con trai vui vẻ khoe món đồ chơi mới, ánh mắt long lanh nhìn cô, cùng nụ cười toe toét trên miệng vì vui sướng mà cô nuốt nghẹn lại lời định nói ra vào trong, cô không lỡ làm bé Thiên buồn, dù gì từ trước tới nay cô cũng không lo cho con đầy đủ, bé Thiên cũng là con trai anh, vì vậy nhận một món đồ chơi chắc không sao đâu.....
Cô quay sang nói với con trai đang ngồi chơi
"Bé Thiên ngồi ngoan ở đây chơi nhé, mẹ tiễn chú về, được chứ?"
"Chú về sớm vậy sao?"
Giọng cậu bé có chút thất vọng, không muốn anh rời đi, muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-khong-muon-lam-nguoi-thay-the-chi/2656057/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.