Tình thế hiện tại chính là đang ở trong bệnh viện, nhưng không phải là cô đi tái khám mà chính là anh đến thăm bệnh. Cái quan trọng ở đây, chính là người bệnh là Tịnh Khiết
Tối hôm qua, Tịnh Khiết bị rối loạn tiêu hóa nên không ngừng ăn uống không tiêu, thường xuyên ói mửa nên sáng nay phải nhập viện. Nhưng hai vị phụ huynh không quên bỏ lỡ cơ hội này mà cho hai con trẻ thân thiết nhau hơn
Chính là bắt anh phải chăm sóc Tịnh Khiết, mà tình trạng hiện tại, anh đang phải đút cháo cho con bé ăn trưa dù người bị rối loạn tiêu hóa vẫn có thể tự mình ăn được
Thế nhưng, bởi vì anh là một người quá ân cần, quá ôn nhu. Sự đối đãi bình thường của anh, lại là một sự mập mờ quá lớn. Còn Tịnh Khiết lại là cô gái quá ngây thơ, nên bị sự đối đã của anh làm cho mê luyến. Một căn phòng chỉ tồn tại hai người, mập mờ ám muội đến như vậy nên đã bỏ lỡ một ánh mắt. Là một ánh mắt quen thuộc khẽ lướt qua phòng bệnh này...
[...]
_Này Nguyệt Nhi
Cô ngoáy đầu lại, nhìn xem ai đang bất chợt gọi tên mình
Người đó là Lâm Phong - bạn thân của Dương Minh và cũng là bác sĩ theo dõi tình trạng sức khỏe chân của cô
_Sao em lại đến bệnh viện, hôm nay đâu phải ngày tái khám đâu
Cô nhìn Lâm Phong như có tí trách móc, hờn dỗi mà trả lời
_Đâu phải đến bệnh viện là phải tái khám chớ, em chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-khong-muon-lai-mot-lan-ton-thuong/1992739/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.