Vì chương này nói về Tịnh Khiết nhiều nên chuyển hướng một chút nhé. Mong mọi người không cảm thấy phiền
[Ngôi xưng cô cho Tịnh Khiết]
Sau khi tạm biệt Nguyệt Nhi, anh cùng cô, người trước kẻ sau lẳng lặng bước vào nhà
_Anh Hàn Vũ...
_Thế nào. Em lạnh sao? Dùng khăn lông này lau người chút đi
Cô nhanh chóng nhận lấy khăn lông của anh lau khô người, trong lòng vì tò mò mà khó tránh không lên tiếng hỏi anh
_Anh Hàn Vũ, cô gái kia là bạn gái anh sao?
Anh trầm ngâm giây lát...
_Ừ...
Anh rót một cốc nước ấm cho cô, cũng không quên rót cho mình cốt coffee nóng để giữ ấm người
_Nhưng mà em khoan hẵn nói cho mẹ anh biết nhé
_Vâng...
Cô cúi đầu cười nhẹ, sau khi lau khô người xong liền nhanh nhẹn mở cặp ra, lấy 2 quyển sách đặt lên bàn
Đương nhiên cô không quên lý do mà mình đến tìm anh, đó là nhờ anh giảng giải những bài tập khó cho cô
Từ lúc cô chuyển lên đây sống, ngay cả mẹ cũng rất khuyến khích, tạo điều kiện cho cô ở bên anh. Đương nhiên, lần này cũng là mẹ nói khéo, kêu cô tới tìm anh
Thế nhưng bây giờ, anh đột nhiên gom hết sách vở, làm cô ngơ ngác cả lên
_Anh làm sao vậy
Anh chỉ tay lên tầng trên, không quên nói
_Bàn ở đây không tiện, vào phòng của anh đi. Ở đấy thuận tiện cho việc học hơn
“Vào phòng của anh? - Phải chăng là phòng ngủ của anh Hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-khong-muon-lai-mot-lan-ton-thuong/1992730/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.