Ngoài lề: mong mọi người không bị rối trong cách xưng hô cô-anh nha ^^
[...]
Buổi sáng tỉnh giấc, nhưng không phải là tỉnh giấc một cách bình thường
Cô và anh tỉnh giấc, là do tiếng la hét của mẹ cô
Mẹ Tiêu Dao bước vào phòng của con gái, không ngờ lại thấy cô đang nằm chung giường với một cậu thanh niên lạ mặt, mà quần áo của người thanh niên này lại tương đối xốc xếch nữa
Nhìn thấy cảnh tượng ấy, người mẹ nào mà chẳng la lên...
Anh nhíu mày nhẹ, rồi mới mở mắt ra nhìn khung cảnh xung quanh. Mới sáng sớm, anh đúng là không thể hiểu được tại sao lại có tiếng la hét bên tai
Mà cô, từ từ nâng mi, mở nhẹ đôi mắt ra, rồi dường như nhớ ra điều được gì ấy, trong lòng cô thật không tránh khỏi lo sợ
Mẹ Tiêu Dao đứng như chết trân ở cửa, lớn tiếng bảo rồi đóng sầm cửa lại
_Hai đứa chỉnh chu lại quần áo rồi xuống dưới phòng khách ngay
Cô bối rối nhìn mẹ mình, rồi lại bối rối nhìn anh
Đôi mắt thiếu nữ buổi sớm đặc biệt long lanh, mà lại còn là ánh mắt bối rối nữa, thật sự làm say đắm lòng người
Mà anh, dường như khi đó lại có chút rung động nhẹ...
Anh đưa ánh mắt nhìn xuống người mình, nhìn cô, rồi lại đưa đôi mắt áy náy như muốn hỏi điều gì đó
Nhìn anh, cô nở một nụ cười nhẹ
_Cậu yên tâm, tối qua dù có hơi say một tí, nhưng chúng ta lại không có hành động nào vượt quá ranh giới đâu. Cậu không cần cảm thấy có lỗi...
_Cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-khong-muon-lai-mot-lan-ton-thuong/108583/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.