*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bởi vì em thích anh, nên muốn chiếm hữu vĩnh viễn một góc nhỏ nhoi trong tim anh…
***
“Ừ?”
Liang lại chớp mắt, như thể không nghe rõ.
Xe chậm rãi dừng ở dưới lầu, Cố Nghi Lạc nói tạm biệt chú Lý, lúc đi vào hành lang, đã đánh mất dũng khí nói lại lần nữa.
Mà Liang vẫn đang nhìn cậu không chớp trong màn hình, chờ đợi lời giải đáp.
“Ừm, thì… Anh đừng suy nghĩ lung tung, dưỡng bệnh cho tốt.” Cố Nghi Lạc ra vẻ đứng đắn, “Anh cứ yên tâm, em không phải loại người không chịu trách nhiệm.”
Cậu cảm thấy diễn đạt như vậy đã đầy đủ rõ ràng, chịu trách nhiệm = không phải là tùy tiện ở bên anh = sẽ đối xử tốt với anh, nhiều ngày lo trước lo sau như thế, cuối cùng Cố Nghi Lạc cũng cảm thấy mình cao lớn hơn.
Liang lại “Ừ” một tiếng, chắc là hiểu.
Lượn một vòng lớn, cuối cùng đi tới vấn đề chính.
Cố Nghi Lạc cố tình bước chậm lên cầu thang: “Cảm ơn anh đã sắp xếp xe và tài xế cho em, lúc đó em cảm thấy không cần thiết, sau đó ngẫm lại, chỉ là anh lo lắng cho em, mà em không biết điều… À không, em không biết tấm lòng của anh.”
Liang ở đầu dây bên kia vẫn nhàn nhạt như cũ: “Là lỗi của anh, dọa đến em.”
“Đâu có đâu có, gan em rất lớn.” Cố Nghi Lạc nóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-khong-giong-anh-chup/2276380/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.