Sự quan tâm là cảm xúc riêng tư trong ca làm việc
......
Lưu Dịch nắm được tình hình hiện trường từ nhân viên điều phối 120: một nạn nhân bị đứt lìa ngón tay.
Cậu thuật lại tình hình cho Giản Mộc Tư.
Trước khi xe cứu thương xuất phát, Giản Mộc Tư đã đặc biệt kiểm tra hộp giữ nhiệt và túi chườm đá trên xe cứu thương.
Trên đường tới hiện trường, Trần Phi không khỏi bùi ngùi.
Giữa đêm giữa hôm đã dễ xảy ra vô số những cuộc đánh nhau thiển cận này.
Những việc rõ ràng có thể tránh được, cớ gì phải đánh mất lý trí để rồi khiến cả hai bên đều khó coi.
.......
"Ai bảo anh lấy giấy ăn quấn vết thương?"
Giản Mộc Tư bước vào nhà hàng lẩu, mắt cô hoàn toàn không phân tâm, trong mắt chỉ có người bị thương, không hề chú ý đến nhóm đàn ông đang ôm đầu ngồi xổm trong góc cuối góc đại sảnh.
Cô không chú ý, nhưng Trần Phi và Lưu Dịch theo sau thì có.
Hai công dân tuân thủ pháp luật nhìn thấy một đám đàn ông cơ bắp xăm trổ ngồi xổm ở đằng kia, trong lòng khó tránh có chút lo sợ.
"Tôi...tôi nghĩ dùng khăn giấy sẽ sạch hơn một chút."
Anh bạn của người bị thương yếu ớt trả lời Giản Mộc Tư.
Giản Mộc Tư ngay lập tức gỡ chiếc khăn giấy thấm ướt vết máu đã dính thành một thể với phần ngón tay bị đứt lìa.
"Trong trường hợp cần băng bó, dùng khăn sạch hoặc quần áo bằng vải cotton là được."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-khong-can-lai-co-don/3097205/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.