Do you want to build a snow man?
......
Đến tận khi Ôn Dương cầm hộp bánh sinh nhật rời đi, nhân viên cửa hàng vẫn thấy khó hiểu...
Tại sao nữ cảnh sát này có thể cười vui vẻ đến thế khi nhìn thấy Elsa trên chiếc bánh?
Rõ ràng là một viên cảnh sát, nhưng nàng ta toát ra một cảm giác ác ý mờ ám.
Ôn Dương cất bánh sinh nhật vào cốp xe cảnh sát.
Trước khi mở cửa xe, nàng còn vỗ tay một cách thích thú.
Nàng luôn quen làm một số hành động thái quá nhằm che đậy sự phấn khích trong lòng.
Vốn tưởng sau khi tan ca mới có thể tình cờ gặp Giản Mộc Tư, không ngờ đội cấp cứu lại có mặt trong tiệm ăn sáng lúc 6 giờ sáng.
Đội cấp cứu vừa thành công đưa bệnh nhân nguy kịch đến bệnh viện, hai anh em đi đi lại lại cả chặng đường thực sự đã đói meo.
Giản Mộc Tư không đói lắm, chỉ ngồi canh giữ bộ đàm trên xe, trong khi hai anh em bụng đói cồn cào bước vào tiệm ăn sáng kiếm cái bỏ vào miệng.
Xe cứu thương dừng lại khoảng 10 phút, đúng lúc gặp xe tuần tra đang trên đường đi làm về.
Trương Lộ Chi chỉ vào xe cứu thương phía trước:
"Đó là xe của thằng Phi và anh Lưu! Chắc chắn 80% là họ lại đói rồi!"
Đi kèm với câu nói của Trương Lộ Chi là tiếng phản đối phát ra từ dạ dày cậu.
Ôn Dương khinh thường nhìn cái bụng sôi sùng sục của Trương Lộ Chi, rất ghét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-khong-can-lai-co-don/3097199/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.