Sự im lặng bao trùm thật lâu bên đầu dây phía bên kia.
Trước khi gọi cho Cố Ngôn Minh, ý nghĩa đằng sau câu nói "anh là cảnh sát phòng chống ma túy" đã từng đọng lại trong tâm trí Ôn Dương trong một khoảng thời gian ngắn.
Nhưng chỉ trong chốc lát mà thôi.
Một Cố Ngôn Minh mà Ôn Dương quen thuộc, là một người can đảm, là một đội trưởng đội phòng chống ma túy đanh thép không biết hèn nhát trước những phần tử buôn bán ma túy.
Qua những tấm huân chương mà anh nhận được từ khi làm cảnh sát, có thể thấy anh là một người đàn ông thực thụ, đồng thời cũng là một cảnh sát phòng chống ma túy đáng được nhân dân và đồng đội kính trọng.
Nhưng hôm nay, khi đối mặt với người mình thích và thậm chí là được đối phương chủ động theo đuổi, lý do anh cảnh sát phòng chống ma túy này thu mình lại cũng là vì thân phận mà anh vẫn luôn tự hào.
Đương nhiên Ôn Dương có thể nhìn ra Cố Ngôn Minh cũng có ý với Kiều Mộ Quân.
Nhưng có lẽ chính sự tương đồng này đã khiến Cố Ngôn Minh nao núng.
Ôn Dương không rõ liệu đây có phải lần đầu tiên Cố Ngôn Minh chùn bước trong cuộc đời anh không. Nhưng cũng là một cảnh sát, nàng có thể hiểu ý của Cố Ngôn Minh.
"... Anh đã nói ra tình cảm của anh với Mộ Quân chưa?"
"... Tình cảm của anh đối với cô ấy, không có."
......
Khi Cố Ngôn Minh không ở nhà, những người trong gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-khong-can-lai-co-don/3097105/chuong-74.html