Tâm tình
......
Người mà Ôn Dương nhìn thoáng qua sau lưng nghi phạm, quả nhiên là người quen.
Nhưng vào thời khắc quan trọng giải cứu con tin, nàng tuyệt đối không được nhìn người đó...
Trong đầu loé lên cái tên Giản Mộc Tư, nhưng nàng vẫn phải tập trung vào suy nghĩ duy nhất là hạ gục kẻ tình nghi.
Nàng, Lý Duyên Thanh và hai đồng nghiệp nam tiếp viện cùng hợp sức bắt kẻ tình nghi đầu hàng.
......
Một lúc lâu sau khi nghi phạm bị còng tay, Ôn Dương mới lấy lại sức lực nhìn người đang nắm chặt cánh tay mình...
"... Mộc Tư... hộc hộc... Giản Mộc Mộc."
Lúc này Ôn Dương khá chắc chắn, điều mà nàng có thể bắt gặp trong ánh mắt không rõ ràng của đối phương chỉ toàn là lớp băng dày ba thước, chẳng phải do cái lạnh một ngày.
Không biết ai đã chọc giận Giản Mộc Tư mà người này đã trở lại dáng vẻ khối băng đông lạnh trước đây, nhìn nàng bằng ánh mắt lạnh căm.
Không lâu sau khi lấy lại được ý thức, nhất là khi thoáng thấy ống tay áo đồng phục cảnh sát của mình bị dao đâm thủng, bản thân Ôn Dương cũng không tự chủ được mà run lên.
Hóa ra là vì điều này...
"Ối..."
Nếu muốn nàng nói điều gì đó để giải thích, nàng cũng không nói ra được.
Nàng chỉ có thể cười ngượng với Giản Mộc Tư đang cúi xuống bên cạnh mình:
"Không sao đâu~".
Vừa an ủi, vừa lấy tay phải vỗ nhẹ lên bàn tay của Giản Mộc Tư đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-khong-can-lai-co-don/3097077/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.