Sau khi tốt nghiệp đại học, Ôn Dương vào Cục Công an Bắc Thành.
Để nói về tuổi nghề, Ôn Dương 31 tuổi hoàn toàn có thể được gọi là trụ cột nòng cốt của Cục Công an.
Qua bao năm làm việc, Ôn Dương rất hiếm khi bị ốm.
Vì vậy cho đến tận năm nay, thậm chí Ôn Dương còn chưa từng nghỉ ốm một lần nào.
Những khoảng thời gian làm việc và nghỉ ngơi trước đây của nàng hầu như đều tuân thủ nghiêm ngặt theo thời gian biểu của đơn vị.
Nhưng bắt đầu từ đầu năm nay, những chuỗi ngày ngoại lệ thường xuyên diễn ra.
Vừa xin phép chi đội phó thay ca xong, Ôn Dương lại xin nghỉ phép hai ngày.
Nghe tin, Cục trưởng Trịnh và Cố Ngôn Minh vô cùng ngạc nhiên, không những vậy, việc này không lâu sau đã truyền tới tai Ôn Quốc Đông.
Là một người cha, sáng nay Ôn Quốc Đông vừa nhìn thấy con gái, đương nhiên ông biết Ôn Dương không bị ốm.
Ông không nghe nói dạo gần đây Ôn Dương có hoạt động gì, chưa kể, đây lại là xin nghỉ ốm vào phút chót, khiến người cha này không biết đường đâu mà lần.
Vậy mà, kẻ tội đồ khiến bao nhiêu người bất ngờ ngã ngửa ấy giờ này đang lười biếng nằm trên ghế sofa trong ký túc xá của Giản Mộc Tư.
Có tâm làm y tá miễn phí cho người ta, sĩ quan Ôn rất nhập tâm thực hiện nghĩa vụ trông coi bệnh nhân.
Những ngày qua, nàng định ở luôn dưới một mái nhà với Giản Mộc Tư.
Chỉ có duy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-khong-can-lai-co-don/3097001/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.