Khó chịu
......
Giản Mộc Tư cảm thấy rất khó chịu.
Khi Ôn Dương không thành thật về cơn đau, cô thấy khó chịu, nhưng khi Ôn Dương thành thật về chuyện nàng mất ngủ, cô càng cảm thấy tồi tệ hơn.
Cô không có cách giải quyết nào cả.
Cô chỉ có thể cầu nguyện viên thuốc giảm đau Ôn Dương vừa uống sẽ phát huy tác dụng sớm hơn một chút, để bệnh nhân tiều tụy này mau chóng bình phục.
Thời gian phục hồi sau phẫu thuật là từ 4 đến 6 tuần.
Giản Mộc Tư mong muốn biết bao chỉ cần kéo dài 1 ngày, hoặc thậm chí 1 giây.
Rạng sáng ngày hôm sau, hai người ngủ không ngon trên giường bệnh lần lượt tỉnh dậy.
Ôn Dương đứng bên bệ cửa sổ duỗi eo...
Cuộn tròn nhắm mắt trên giường bệnh dành cho người nhà cả đêm, thuốc giảm đau chỉ có thể giải quyết phần ngọn của vấn đề, nhưng vẫn dễ chịu hơn nhiều so với tự cắn răng chịu đựng cho qua.
Giản Mộc Tư cũng đã dậy.
Đêm qua, có lẽ cô đã ngủ được một lúc trong tiếng thở đều đều của Ôn Dương.
Cho đến khi ánh nắng ngoài cửa sổ xuyên qua rèm rọi vào phòng, quay lưng về phía cửa sổ, cuối cùng cô cũng tỉnh lại vì bị quấy rầy.
Vừa mở mắt ra, không thấy người đáng lẽ nên nằm trên giường dành cho người nhà đâu, Giản Mộc Tư giật thót tim.
Lúc đứng dậy, mới thoáng thấy Ôn Dương đang duỗi người bên bệ cửa sổ.
Haha~
Cô tự cười thầm...
Tâm trạng vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-khong-can-lai-co-don/3096973/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.