Không bao giờ là đủ
......
Vài giờ sau khi bị Ôn Dương phát hiện ra điểm nhạy cảm, Giản Mộc Tư rất khổ sở...
Bất cứ khi nào cô cố gắng giành lại thế chủ động, đều bị người yêu tinh mắt và không biết chán là gì giữ lại.
Điểm yếu của cơ thể... đã bị nắm thóp một cách trắng trợn như vậy đấy.
Giản Mộc Tư vừa không cam lòng vừa bất lực.
Nếu trên đời này có một người khiến cô nguyện ý trao đi cả trái tim, và cũng nguyệt trao đi cả thân thể...
Ngoài Ôn Dương ra thì có thể là ai đây?
Chưa kể...
Giản Mộc Tư phải thừa nhận rằng mặc dù từ trước đến nay Ôn Dương chỉ có kinh nghiệm nằm trên một lần, nhưng điều này không thể ngăn nổi sự tiến bộ nhanh chóng của nàng ấy.
Những gợn sóng theo đầu ngón tay của Ôn Dương dồn dập va chạm vào các giác quan của cô theo từng cơn, từng đợt.
Rõ ràng, cơ thể cô đang phải chịu khuất phục.
......
Khi người trên thân tạm thời mãn nguyện, giọng nói của Giản Mộc Tư đã trở nên khàn khàn.
"Ôn......"
Cô vừa định gọi tên Ôn Dương, nhưng không ngờ âm thanh phát ra khiến cô giật mình.
Cô hoàn toàn không ngờ...
Sẽ có ngày bản thân sẽ rơi vào tình cảnh như vậy.
Thế nhưng, ánh mắt bất ngờ trong phút chốc của cô vẫn bị Ôn Dương bắt được.
Ôn Dương nắm lấy tay cô, không ngừng đáp những nụ hôn êm ái lên mu bàn tay cô.
Người được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-khong-can-lai-co-don/3096916/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.