Vài giờ sau khi bị Ôn Dương phát hiện ra điểm nhạy cảm, Giản Mộc Tư rất khổ sở...
Bất cứ khi nào cô cố gắng giành lại thế chủ động, đều bị người yêu tinh mắt và không biết chán là gì giữ lại.
Điểm yếu của cơ thể... đã bị nắm thóp một cách trắng trợn như vậy đấy.
Giản Mộc Tư vừa không cam lòng vừa bất lực.
Nếu trên đời này có một người khiến cô nguyện ý trao đi cả trái tim, và cũng nguyệt trao đi cả thân thể...
Ngoài Ôn Dương ra thì có thể là ai đây?
Chưa kể...
Giản Mộc Tư phải thừa nhận rằng mặc dù từ trước đến nay Ôn Dương chỉ có kinh nghiệm nằm trên một lần, nhưng điều này không thể ngăn nổi sự tiến bộ nhanh chóng của nàng ấy.
Những gợn sóng theo đầu ngón tay của Ôn Dương dồn dập va chạm vào các giác quan của cô theo từng cơn, từng đợt.
Rõ ràng, cơ thể cô đang phải chịu khuất phục.
......
Khi người trên thân tạm thời mãn nguyện, giọng nói của Giản Mộc Tư đã trở nên khàn khàn.
"Ôn......"
Cô vừa định gọi tên Ôn Dương, nhưng không ngờ âm thanh phát ra khiến cô giật mình.
Cô hoàn toàn không ngờ...
Sẽ có ngày bản thân sẽ rơi vào tình cảnh như vậy.
Thế nhưng, ánh mắt bất ngờ trong phút chốc của cô vẫn bị Ôn Dương bắt được.
Ôn Dương nắm lấy tay cô, không ngừng đáp những nụ hôn êm ái lên mu bàn tay cô.
Người được thỏa mãn trong giây lát vẫn chưa muốn tới số, nàng bắt đầu chu đáo chăm sóc những cảm xúc nhỏ của Giản Mộc Tư.
Ôn Dương biết...
Không nên cười thành tiếng.
Nếu không, lần sau sẽ không có cơ hội.
Nàng đợi một lúc lâu, cho đến khi khuôn mặt của Giản Mộc Tư bình tĩnh lại một chút.
Ôn Dương lặng lẽ lùi về cuối giường, lại một lần nữa hôn lên điểm nhạy cảm của người yêu.
Chân phải vốn đã mỏi nhừ không cử động được nữa, vẫn không kiềm chế được mà khẽ run lên một cái.
Phản ứng nhỏ như vậy vẫn bị Ôn Dương để mắt đến.
Đúng vậy, Ôn Dương là đang đợi xem phản ứng của Giản Mộc Tư.
Ban nãy trong khi chờ Giản Mộc Tư tiêu hóa cảm xúc, trong lòng Ôn Dương càng nảy sinh thêm nhiều ham muốn.
Giản Mộc Mộc như vậy...
Giản Mộc Mộc, chỉ bằng một âm tiết cũng có thể khiến trái tim nàng xao xuyến...
Tiếng khàn khàn nhỏ nhẹ kêu lên vô tình đã tăng thêm vô vàn quyến rũ mê hoặc.
Nàng vuốt ve làn da hằn lên không biết bao nhiêu dấu hickey.
Tình yêu trong tim tràn đến tứ chi, đầu ngón tay lại run lên, trái tim cũng theo đó mà loạn nhịp.
Nàng vô thức hạ môi xuống, dần dần hôn sâu hơn.
Giản Mộc Tư nắm chặt ga trải giường, siết chặt lòng bàn tay, tất cả đều thôi thúc Ôn Dương say mê quên cả lối về.
Ôn Dương cố hết sức cảm nhận nhịp thở đồn dập của Giản Mộc Tư, dường như còn có thể nghe được tiếng Giản Mộc Tư cắn hàm răng thật chặt.
Tất nhiên, nàng cũng nhận thấy sự vui sướng kẹp chặt trong đó.
Nàng biết rõ nhất.
Chỉ cần nàng kiên trì làm tiếp, sẽ có lúc Giản Mộc Tư không thể kiên trì tiếp được.
Nếu có thể nghe thấy tiếng thở hắt ra khi đạt đến đỉnh hân hoan hay âm thanh rên rỉ không thể kìm nén được của người yêu, đó là sự động viên lớn nhất, là cơn thoả mãn lớn nhất đối với nàng ấy.
Những đêm như vậy, lúc nào nàng cũng có cảm giác mình đang sở hữu kho báu của thế giới.
Những đêm như vậy, lúc nào nàng cũng có cảm giác mình đang chiếm hữu Giản Mộc Tư.
Đây chính là cuộc trao nhau giữa hai trái tim, giữa hai linh hồn.
......
"Giản Mộc Mộc~"
Ôn Dương hôn lên mí mắt Giản Mộc Tư.
Vẫn còn một chút bướng bỉnh trong đôi mắt ngại ngùng ấy.
"Em có giống một kẻ trộm hoa không?"
Ôn Dương không đợi Giản Mộc Tư trả lời, thẳng thừng bế công chúa lên.
"Được rồi, Giản Mộc Mộc~ hôm nay đến đây thôi, để em đưa chị đi làm sạch ~"
Nhiệt độ nước trong bồn tắm dành cho hai người vừa phải.
Ôn Dương trải khăn tắm lên thành bồn tắm, bế người trong lòng ngồi lên thành bồn tắm.
Vòng tay ôm Giản Mộc Tư miễn cưỡng buông ra, còn nàng đứng trong bồn tắm kiểm tra nhiệt độ nước.
"Nào, em bế chị vào~"
Giản Mộc Tư liếc Ôn Dương.
Mặc dù cô đang rất kiệt sức, nhưng để quay người bước vào bồn tắm...
Cố gắng hết mình, có lẽ vẫn có thể.
Đêm nay cô vô tình sơ suất, mắc lừa Ôn Dương.
Lần này không thể để bị người yêu lừa nữa.
Giản Mộc Tư gắng hết sức bình sinh quay người vào bồn tắm, ngay khi cử động đã cảm thấy phần eo mỏi nhừ.
Đặc biệt là...
Cô nhắm mắt lại, như thể đang muốn tự lừa dối mình.
Cảm giác này... khác với cảm giác vừa rồi trong lòng Ôn Dương.
Khi được Ôn Dương bế, thật ấm áp.
Khi phải tự mình gắng gượng, thật mệt mỏi.
Khả năng nhận thức của cơ thể dường như sản sinh một xu hướng mới.
Hình như nó đã nhận chủ nhân mới, chỉ sẵn sàng thể hiện sự thân mật với chủ nhân mới.
Giản Mộc Tư cố gắng giành lại thế chủ động trong cơ thể, kết quả không như mong đợi.
Cô cố gắng gỡ bàn tay đang định đỡ lấy mình của Ôn Dương...
Nhưng khoảnh khắc đôi tay đó chạm vào cơ thể cô, cơ thể cô ngay lập tức phát ra tín hiệu muốn đến gần.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]