Đoàn Duệ Thanh chuẩn bị xong mọi thứ, mới đi đến nhà bếp ở khách sạn. La Hoằng thấy cậu trở về sớm như vậy, có chút kinh ngạc, nhưng nhiều hơn là cao hứng.
Hai người nói nói cười cười ra khỏi khách sạn, Đoàn Duệ Thanh nói đến đồ vật mình mang về cho y nghe.
La Hoằng nghe xong nói: “Đặc sản miền quê là thứ tốt a, ngươi về viết một bảng báo giá cả và số lượng cho ta, bất quá nương ta chút đỉnh, ta có người học trò ở bên ngoài mở nhà hàng, vừa mới bắt đầu, nên giá cả xem xét cho ta chút ít đi.” Y nói xong vỗ vỗ bờ vai cậu, ý tứ khá dễ hiểu.
Đoàn Duệ Thanh gật đầu, mỉm cười đáp: “Cái này đương nhiên, vậy ngài muốn đi xem đồ ngay bây giờ không?”
La Hoằng nghĩ nghĩ, gật đầu nói: “Cũng được, trước hết đi xem đi.”
Vân Thiệu Thần đang thu xếp đồ đạc ở nhà, thấy hai người trở về, liền gật đầu chào La Hoằng.
“Bếp trưởng La, đây là anh họ của ta, là một cảnh sát.” Đoàn Duệ Thanh giới thiệu.
“Cảnh sát à, là một nghề tốt.” La Hoằng cười nói.
Vân Thiệu Thần bắt tay với y, gật đầu không nói thêm gì.
Đoàn Duệ Thanh liền trở lại vấn đề những đặc sản mình đem đến.
Lợn rừng xử lí và bảo quán khá tốt, màu sắc tươi, mùi cũng ổn, không có một chút hư hỏng nào. La Hoằng nghĩ nghĩ, cuối cùng quyết định đưa ba mươi cân cho nhà hàng của học trò mình, tám mươi cân cầm về khách sạn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-ho-khong-de-nuoi/2246024/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.