Bây giờ?
Tối nay?
Tự học?
Làm mấy cái đó á?
Khoảnh khắc đó, trong đầu Đào Tra tràn ngập những câu hỏi khó tin vô cùng.
Thật ra hiệu suất của cậu không cao được như vậy đâu.
Nhưng Đào Tra không thể nào nhận thua ngay trước mặt Lâm Mị được.
"Ý em cũng vậy đấy." Mông Đào Tra vừa rời ghế đã phải ngồi xuống lại.
Lâm Mị cúi người lấy từ trong thùng giấy dưới chân ra một cuốn vở luyện tập không còn dùng đến nữa: "Viết vào đây."
Chờ cho Đào Tra nhận cuốn tập xong, hắn lại nói tiếp: "Không hiểu chỗ nào thì nói anh."
"Em biết rồi, cảm ơn anh Lâm Mị nha." Đào Tra chỉ trả lời một câu ngắn ngủn như đã bó tay chịu chết. Được Lâm Mị phụ đạo thì có gì hay đâu?
Dùng độc trị độc, cậu muốn hút khô Lâm Mị!
Lâm Mị dùng ánh mắt sắc sảo của mình sâu vào Đào Tra một cái.
Những học sinh được nghỉ buổi chiều vội vàng quay lại lớp sau tiếng chuông reo, mọi người dần dần ngồi vào những vị trí trống trong lớp học.
Hai nữ sinh người đùa chạy vào từ cửa sau.
Đào Tra chỉ nghe thấy tiếng cười, cậu còn đang tập trung vào cuốn tập trong tay mình nên không ngẩng đầu lên.
Đột nhiên trên mặt thoáng lạnh một cái, Đào Tra ngơ ngác ngước lên nhìn theo, trong phòng học không thể nào có mưa được, cậu ngẩng đầu thì thấy một cô gái đang cười tươi rói.
Nụ cười trên mặt đối phương chợt sượng trân, cô gái vội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-ghet-anh/3437574/chuong-9.html