09.
Vừa về đến nhà, Lục Hoan đã xông tới muốn giế.t tôi.
Tôi không biết nó tìm thấy địa chỉ ngôi nhà mới của tôi ở đâu, nhưng tôi chắc chắn sức khỏe của nó không được tốt.
Sinh con chế.t lưu mà không được chăm sóc chu đáo khiến cơ thể bị tổn hại, vẻ đẹp mà tôi từng kiêu hãnh của nó đã mất đi.
Nó trông già đi gần chục tuổi, thậm chí tóc còn bạc trắng.
Khi củ cà rốt treo trước mặt biến mất, nó phát hiện ra đó thực sự là một giấc mơ, Lục Hoan phát điê.n.
Nó ôm chặt lấy vai tôi, đôi mắt mở to như muốn bật ra ngoài:
"Tại sao, tại sao Cố Viễn Tư còn chưa chế.t? Lục Thanh, chị hại tôi có đúng không?"
"Không phải chị nói anh ta sắp chế.t sao? Chẳng phải chị nói Cố Tây Từ sẽ thừa kế tài sản của gia tộc! Tôi bị hủy hoại thanh danh, chịu nhiều nhục nhã để cưới hắn, cuối cùng chẳng có gì cả?"
Tôi đẩy nó ra, bật cười.
Tôi cười đến mức khó thở, một lúc sau tôi nói:
"Tôi nói cho cô biết, Cố Viễn Tư khả năng không thể sống sót, tôi có nói anh ấy nhất định sẽ chế.t sao?"
"Lục Hoan, đừng nói thế chứ, ý của cô là cô cái gì cũng không có?"
"Không phải cô có một đứa con ch.ết lưu, còn có vô số việc nhà phải làm, có vô số nước bùa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-gai-toi-yeu-benh-nhan-tam-than/3546978/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.