Vương Ngữ Yên bộ dáng hiện tại cúi đầu. mái tóc màu nâu nhạt dẻ, che đi phần lớn biểu cảm trên khuông mặt của chị. Chỉ thấy bờ môi chị run lên. Giọng nói yếu ớt lên tiếng.
"Nguyệt, em sẽ ghét bỏ tôi sao?"
Hạ Nguyệt nghe câu hỏi của Vương Ngữ Yên. Cô không chút biểu cảm đáp: "Đúng vậy."
Vương Ngữ Yên cắn chặt môi. Một lúc sau, cô lại dùng giọng nói khàn khàn như sắp khóc của mình lên tiếng.
"Vậy vì sao em lại đồng ý làm bạn gái tôi làm gì!?"
Hạ Nguyệt bị lời Vương Ngữ Yên nói làm cho sững ra, đôi mắt cô giũ xuống. Trong đôi mắt xanh nhạt xinh đẹp ấy, chính là sự mê mang mà ngây cả chính cô cũng không biết.
Nhưng cũng chẳng đợi cô trả lời câu hỏi ấy.
Vương Ngữ Yên lại lần nữa dùng giọng nói đè nét, lần nữa lên tiếng: "Nếu như người đến đây không phải tôi, mà là một người xa lạ khác. Và nếu như kẻ đó vẫn muốn ra điều kiện muốn em? Thì em vẫn sẽ đáp ứng chứ?"
Hạ Nguyệt lặng nhìn Vương Ngữ Yên đang cố phát tác cảm xúc của mình.
Nhưng dù cô nhìn thấy chị vì cô và khó chịu. Trong đôi mắt của cô, vẫn không một chút cảm xúc gì.
Chỉ là những câu nói của Vương Ngữ Yên lại không ngừng vang lên trong đầu cô. Khiến cô không khỏi tự vấn chính bản thân mình.
Mình chẳng biết nữa.... Cô luôn cho rằng bản thần có thể vì Hạ Dương mà chuyện gì cũng sẽ làm.
Nhưng khi Vương Ngữ Yên kéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-gai-thien-tai-tro-ve-nao-loan-ca-gioi/3704511/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.