Tề Lăng, đôi mày ông hơi nhíu lại, vẻ mặt đầy khó chịu lên tiếng: "Cô là Giản Nhuế?"
Giản Nhuế nghe Tề Lăng hỏi, vẻ mặt cô có chút kích động, khuôn mặt cũng đỏ lên, nhanh chóng đáp:
"Vâng, là tôi."
Giản Nhuế vui vẻ, không nhìn thấy vẻ mặt âm trầm của Tề Lăng.
Tạ Giai Cẩn nhìn thấy sắc mặt không tốt của Tề Lăng, cô từ sau chạy lên kéo lấy cánh ta Giản Nhuế ý đồ muốn nhắc nhở bạn thân mình.
Nhưng Giản Nhuế đang được Tề Lăng, một đạo diễn nổi tiếng bắt chuyện. Làm sao cô ta còn chịu quan tâm đến lời nhắc nhở của Tạ Giai Cấn.
Giản Nhuế vội lên tiếng: "Tôi thật sự rất vui khi ngài mời tôi đến tiết mục này. Tôi cũng sẽ nổ lực để không phụ lòng của ngài."
Tề Lăng âm trầm: "Ah, không phụ lòng sao?"
Giản Nhuế: "Vâng ạ?"
Giản Nhuế, nghe giọng nói của Tề Lăng có chút kì lạ, khiến cô ta cũng dần nhận ra sự không đúng.
Nhưng đã chẳng kịp để cô ta nói gì thêm được nữa.
Tề Lăng mặt lạnh, tràn đầy tức giận quát lên với Giản Nhuế: "Không làm tôi thất vọng? Thế đây là gì đây!? Cô ở tiết mục tôi mà ăn mặc thế à!"
Giản Nhuế bị mắng mà vẻ mặt còn không hiểu gì, cô trưng ra vẻ mặt hoang mang, lúng túng hỏi lại:
"Đạo diễn Tế, không phải chúng ta đi cấm trại sao, hơn nữa là cấm trại ở biển, ăn mặc như vậy có gì không thích hợp sao ạ?"
Sắc mặt Tề Lăng càn lúc càn kém.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-gai-thien-tai-tro-ve-nao-loan-ca-gioi/3649661/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.