Sau khi chiếc xe bình ổn lại.
Hạ Nguyệt khi này mới loạn choạng ôm đầu mình, cô câu mày đầy vẻ khó chịu nhìn lên Hứa Hướng Dương.
Hứa Hướng Dương cũng không khỏi vội vàng hoảng hốt hỏi Hạ Nguyệt ngồi phía sau: "Thật xin lỗi tiểu
thư, do tôi không chú ý nên.."
Hạ Nguyệt không đợi Hứa Hướng Dương nói hết, cô lạnh cất ngang lời anh: "Được rồi."
Dù khó chịu là thế. Nhưng cô biết rõ lúc này không phải lúc nên chất vấn anh.
Chiếc điện thoại bị rơi xuống chỗ để chân, vì bị rơi ở mặt ngửa nên ánh sáng điện thoại nên không khó tìm. Hạ Nguyệt nhanh chóng cầm lên điện thoại, vừa nhìn thấy cuộc gọi đến đã bị tắt. Hạ Nguyệt nhanh chóng gọi lại cho Vương Ngữ Yên, nhưng thật lâu không ai bắt máy, khiến cô càn thêm lo lắng tìm trạng của chị.
Khuông mặt cô trở nên nghiêm trọng. Ánh mắt nhìn lên Hứa Hướng Dương bằng vẻ mặt trách cứ.
"Tiểu thư tôi xin lỗi, cô không sao chứ."
Hứa Hướng Dương vẻ mặt ấy nấy nói. Ánh mắt anh liếc nhìn qua kính chiếu hậu, lo rằng Hạ Nguyệt sẽ tức giận.
Nhưng thứ anh nhìn thấy cũng chỉ là một mảnh tối mờ ảo không rõ.
Hạ Nguyệt lúc này cũng chẳng mấy quan tâm Hứa Hương Dương suy nghĩ. Cô nhanh chóng cầm ra loptop của mình, sau đó nhanh chóng kết nối vào điện thoại. Bắt đầu tải dữ liệu từ điện thoại qua.
Sau khi tải xong dữ liệu, rồi nhanh hóng đăng nhập vào số của điện thoại của Vương Ngữ Yên. Đăng nhập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-gai-thien-tai-tro-ve-nao-loan-ca-gioi/3649653/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.