Chương trước
Chương sau
Sáng hôm sau.

Hạ Nguyệt tỉnh dậy, rửa mặt. Theo như những ngày thường, Hoa Anh sẽ đem đồ ăn đến phòng cô.

Rồi cả hai cùng nhau ăn.

Nhưng hôm nay, Hoa Anh đem đồ ăn đến, nhưng cô lại không ăn gì. Chỉ nhìn Hạ Nguyệt ăn sáng.

Hạ Nguyệt đang ăn, nhưng cũng chịu không nổi vì luôn bị ánh mắt chăm chú của Hoa Anh nhìn mình.

Cô đành bỏ muỗng xuống, đưa mắt lên đầy vẻ khó chịu hỏi: "Tỷ không ăn mà nhìn em làm gì? Mặt em dính gì sao!"

Hoa Anh bị bắt tại trận, cô có chút xấu hổ. Nhưng bản thân lại rất tò mò chuyện hôm qua, chỉ có thể lên tiếng nói thật: "'Cái đó, Dương Dương, chuyện của em và Vương ảnh hậu là thế nào vậy."

Hạ Nguyệt hơi cứng người, hình ảnh Vương Ngữ Yên hôn cô hôm qua vẫn còn đó. Lỗ tai trong phút chốc đỏ lên. Hạ Nguyệt quay đầu cố gắng ép giọng mình nói ra, không quá mất bình tĩnh.

"Tỷ ấy đang theo đuổi em."

Hoa Anh... Mở to đôi mắt không thể tin.

Hạ Nguyệt chợt nhớ đến gì đó, cô quay đầu vội nói: "Tỷ đừng nói chuyện hôm qua cho Ca Ca hay Tỷ Tỷ em nha."

Hoa Anh, một dòng suy nghĩ xoẹt qua. Dương Dương biết yêu, còn là vì yêu mà giấu người nhà sao!

Không để Hoa Anh nghĩ gì thêm. Hạ Nguyệt nhanh chóng lên tiếng cắt ngang suy nghĩ cô.

"Em sẽ không yêu đương, và hiện tại càn không. Nên Tỷ đừng lo gì, cũng đừng báo lại cho họ biết."

Hoa Anh hơi ngơ ra, ánh mắt cô phức tạp nhìn về Hạ Nguyệt, nhưng rồi cô cũng gật đầu: "Được."

Dù nói là được, nhưng có ai biết trong lòng cô đã rất đau lòng. Vì vốn ban đầu cô chính là Fan cp của cả hai.

Nghe chính miệng Hạ Nguyệt nói Vương Ngữ Yên theo đuổi Hạ Nguyệt, khỏi phải nói cô vui vẻ đến đứng hình, có ai ngờ Hạ Nguyệt sẽ từ chối, hoặc có lẽ em chỉ là đang che giấu tình yêu của mình với người nhà. Nghĩ vậy làm Hoa Anh hoa mắt điều ánh lên.

Hạ Nguyệt... Cô có cảm giác Hoa Anh lại nghĩ sai ý cô rồi.

Nhưng cũng chẳng có thời gian cho Hạ Nguyệt giải thích, sau khi ăn xong cả hai phải nhanh chóng đi đến đoàn phim. Vừa đến đoàn phim, cô nhìn thấy mọi người vẫn đang tất bật công việc của mình.



Hạ Nguyệt đưa mắt nhìn qua nơi Hàn Chu hay ngồi. Nhìn thấy bà vẫn ngồi đó, nhưng đã không còn

Mộng Kì ngồi cạnh bà, như mọi lần bà hay ngồi. Hạ Nguyệt nhìn thấy, cô lại nhẹ thở ra một hơi.

Trong chuyện này cô cũng là người nhìn thấu tâm ý của Hàn Chu dành cho Mộng Kì.

Hàn Chu cũng chỉ là lo lắng Mộng Kì bị những lời trên mạng ảnh hưởng. Cũng vì họ là cặp đôi kết hôn đồng tính, nên việc ở trong giới giải trí cũng không dễ dàng. Khi họ chỉ là quan hệ cộng sự, họ đã cho ra mắt một bộ phim rất hay, và họ đã đoạt giải từ đó, họ đã tạo thành danh tiếng như bây giờ.

Nhưng mà mấy năm nay, khi họ đã kết hôn, mỗi tác phẩm họ đưa ra điều chở nên tồi tệ. Trên báo chí đầy rẩy những tiêu đề tiêu cực về họ. Khiến Mộng Kì trở nên hoang mang, Hàn Chu chở nên lo

lang.

Cũng vì họ yêu nhau, nên mới càn sợ đối phương sẽ tổn thương.

Hạ Nguyệt quay người, cô đi đến chỗ trang điểm. Hạ Nguyệt vừa vào phòng, cô đã nhìn thấy Thanh Đồng và Hàn Du, còn có Mộng Kì ở bên trong.

Mộng Kì vừa nhìn thấy Hạ Nguyệt bước vào, cô liền vui vẻ chạy đến chỗ Hạ Nguyệt. Nhanh chóng nắm lấy tay Hạ Nguyệt kéo vào trong.

Mộng Kì vui sướng cầm ra cuốn kịch bản mình vừa sửa hôm qua, tràn đầy vui sướng nói: "Tôi sửa xong kịch bản rồi, Hạ Nguyệt cô mau đến xem đi."

Hạ Nguyệt nhận lấy kịch bản từ trong tay Mộng Kì. Cô nhanh chóng lật ra kịch bản, trong vòng 3 phút đọc xong phần kịch bản mới.

Tốc độ đọc của cô lại nhanh chóng khiến mấy người trong phòng cũng ngơ ra.

Khi này Hạ Nguyệt vừa đọc xong, cô mới hài lòng mỉm cười. Quay đầu đối Mộng Kì nói: "Ân, tốt rồi."

Mộng Kì hoàn hồn, đôi mắt cười cong cong: "Cô thấy vậy sao!"

Hạ Nguyệt gật đầu, ánh mắt ngừng lại trên cuốn kịch bản: "Nam chính là một kẻ cố chấp, nếu như hắn chết có thể lấy đi nhiều nước mắt của khán giả, nhưng nếu như hắn còn sống mới chính là đau khổ chân chính và cái kết đúng tội."

Mộng Kì hai mắt sáng lên. Bà đã rất lâu không nghe được những lời bình phẩm của ai đó. Nhìn cuốn kịch bản trên tay mình, trong lòng vẫn còn nhiều lo lắng phim sẽ không được tốt.

Vì bà biết nếu bộ phim này nếu lại không được hay, e rằng bà và vợ mình không còn cơ hội tiếp tục ở trong giới này.

Sở dĩ Hàn Chu có định kiến với việc sửa đổi kịch bản cũng là vì hai bộ phim trước, họ bị bên đầu tư ép đối. Kịch bản giữa bộ phim. Kết quả khi quay ra phim không chỉ không hay mà còn bị nhiều người mắng. Và việc tồi tệ nhất là bên đầu tư còn cố ý công bố kịch bản chính của, còn cố nói rằng do biên kịch và đạo diễn cố ý đổi, không thưo yêu cầu của bên đầu tư đưa ra.

Những người trên mạng chỉ biết là lỗi của bọn họ, nhưng không ai biết thật ra họ cũng chị bị ép buộc.



Mộng Kì đưa mắt nhìn Hạ Nguyệt. Bàn tay bà nắm chặt lòng tay mình, trong mắt tràn đầy sự tự tin vốn đã mất. Vì chính Hạ Nguyệt cho bà cảm hứng, vậy nên bà sẽ cố gắng làm những việc trong khả năng mình hiện có.

Kịch bản vừa được sửa.

Hà Tĩnh Hy sau khi bị phá hủy đan điều, trong lúc cô tuyệt vọng, Nam hai tên Việt Bân, hăn là một ma chủ, và là nhân vật phản diện của phim xuất hiện.

Việt Bân vì yêu nữ chính nên hắn đã ngỏ ý muốn giúp Hà Tĩnh Hy khỏi phục đan điền để cùng nhau giết Cố Thịnh. Về sau Hà Tĩnh Hy nhập ma. Lạc Tuyết vì yêu Cố Thịnh mà biến thành Hà Tĩnh Hy, chỉ mong sao Cố Thịnh có thể bên cạnh hắn lâu hơn một chút.

Về sau khi cuộc chiến chính ma nổ ra, Cố Thịnh gặp lại người mình yêu, cũng là Hà Tĩnh Hy, hắn biết được cô đã nhập ma. Và đồng thời, hắn cũng biết được người bên cạnh mình trước nay lại là nữ chính

Lạc Tuyết.

Sau một loạt cạm bẫy của nam nhị Việt Bân, nam chính Cố Thịnh trúng kế, rơi vào hố sinh tử.

Nhưng vì yêu Cố Thịnh, Lạc Tuyết chấp nhận lấy thân mình che chở cho Cố Thịnh, và cô cuối cùng vẫn không thoát được, hồn bay phách lạc.

Sau khi Lạc Tuyết chết, Cố Thịnh rơi vào hồi ức kỉ niêmh bên nhau của cả hai. Và cuối cùng cũng hắn cũng nhận ra bản thân cũng đã có tình cảm với Lạc Tuyết. Nhưng Lạc Tuyết đã không còn, hắn chỉ có thể trút giận lên nam nhị Việt Bân và Hà Tĩnh Hy.

Kết cục.

Hà Tĩnh Hy Việt Bân đều chết dưới tay Cố Thịnh.

Cố Thịnh cũng hoá đại địa cảnh, chỉ còn một bước nửa hắn sẽ hóá tiên, nhưng hắn vì tình mà không thể thành tiên, và cũng không cách nào chết đi theo người mình yêu.

Chỉ có thể sống trong đau khổ vì không thể chết đi, cũng chẳng thể thành tiên mà hắn sống trong đau khổ.

Hạ Nguyệt mất thêm 10 ngày, mỗi ngày đều chỉ có thể ngủ 3 tiếng, còn lại cô đều quay phim. Vì căng bản cảnh quay cô vốn nhiều, sau khi sửa kịch bản, cảnh quay càn nhiều.

Ngày Hạ Nguyệt rời đoàn, bầu trời lại đổ mưa tầm tả.

Hạ Nguyệt đứng ở cửa chùa, trên tay là một vỏ đào, chúc mừng cô đóng máy. Cũng vì đoàn phim đang trong thời gian bận rộn, nên những diễn viên đóng cùng cũng chỉ ra chào hỏi rồi lại chạy và đoàn.

Chỉ có Dương Trạch là phụng lệnh Mộng Kì và Hàn Chu ra tiễn cô, và cũng là người tặng đào cho cô.

Đương nhiên đào là do anh ta xin thái từ hoà thượng trong chùa.

Hạ Nguyệt nhìn vỏ đào mà có chút không nói nên lời bất lực. Vì cây đào trong chùa luôn có trái quanh năm nên dù đã vào đông, nhưng trái vẫn ra rất nhiều.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.