Sáng hôm sau.
Hạ Nguyệt tỉnh dậy, rửa mặt. Theo như những ngày thường, Hoa Anh sẽ đem đồ ăn đến phòng cô.
Rồi cả hai cùng nhau ăn.
Nhưng hôm nay, Hoa Anh đem đồ ăn đến, nhưng cô lại không ăn gì. Chỉ nhìn Hạ Nguyệt ăn sáng.
Hạ Nguyệt đang ăn, nhưng cũng chịu không nổi vì luôn bị ánh mắt chăm chú của Hoa Anh nhìn mình.
Cô đành bỏ muỗng xuống, đưa mắt lên đầy vẻ khó chịu hỏi: "Tỷ không ăn mà nhìn em làm gì? Mặt em dính gì sao!"
Hoa Anh bị bắt tại trận, cô có chút xấu hổ. Nhưng bản thân lại rất tò mò chuyện hôm qua, chỉ có thể lên tiếng nói thật: "'Cái đó, Dương Dương, chuyện của em và Vương ảnh hậu là thế nào vậy."
Hạ Nguyệt hơi cứng người, hình ảnh Vương Ngữ Yên hôn cô hôm qua vẫn còn đó. Lỗ tai trong phút chốc đỏ lên. Hạ Nguyệt quay đầu cố gắng ép giọng mình nói ra, không quá mất bình tĩnh.
"Tỷ ấy đang theo đuổi em."
Hoa Anh... Mở to đôi mắt không thể tin.
Hạ Nguyệt chợt nhớ đến gì đó, cô quay đầu vội nói: "Tỷ đừng nói chuyện hôm qua cho Ca Ca hay Tỷ Tỷ em nha."
Hoa Anh, một dòng suy nghĩ xoẹt qua. Dương Dương biết yêu, còn là vì yêu mà giấu người nhà sao!
Không để Hoa Anh nghĩ gì thêm. Hạ Nguyệt nhanh chóng lên tiếng cắt ngang suy nghĩ cô.
"Em sẽ không yêu đương, và hiện tại càn không. Nên Tỷ đừng lo gì, cũng đừng báo lại cho họ biết."
Hoa Anh hơi ngơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-gai-thien-tai-tro-ve-nao-loan-ca-gioi/3649651/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.