Hạ Nguyệt là một thiên tài giống cô, nhưng em lại khác cô ở chỗ. Cuộc sống em trải qua lại chẳng có mấy chuyện là tốt đẹp. Chị gái song sinh ghen tị, trên trường học em lại bị tấy chay, thậm chí bị ba mình lấy tim.
Tất cả đã tạo cho em sự khác biệt về tính cách đến lối suy nghĩ.
Nếu bản thân cô chính là thiên tài đứng trên sân khấu với bao nhiêu ánh đèn cùng sự tung hô.
Thì Hạ Nguyệt, em lại là thiên tài luôn bị ẩn giấu sau cánh gà và bóng tối, luôn phải nhận lấy những dèm pha.
Sau lần đó, cô vẫn luôn theo dõi Hạ Nguyệt. Và cứ như vậy, không biết từ bao giờ cô đã yêu cô bé nhỏ hơn mình 4 tuổi.
Và đến một ngày, cô lần nữa nhìn thấy Hạ Nguyệt.
Hạ Nguyệt... Cô muốn nói với em một câu, mà bấy lâu nay cô vẫn không có cơ hội nói cho em.
Đó là, cô đã yêu em, yêu ngây từ lần đầu nhìn thấy.
Hạ Nguyệt năm trong vòng tay Vương Ngữ Yên, dưới sự kích động và vỗ về của chị. Cô cư nhiên thật sự mơ màn ngủ mất.
Nhìn thấy Hạ Nguyệt ngủ, Vương Ngữ Yên lúc này mới lẩm bẩm nói.
"Thật là, sao mình có thể mất khống chế như vậy chứ."
Vương Ngữ Yên một bên thở dài, nhìn Hạ Nguyệt đã ngủ. Cô biết rõ Hạ Nguyệt mỗi lần mất sức hay đau đớn điều sẽ ngủ để lấy lại sức, nên mới cố ý trói em lại, mục đích là để em không thể làm gì ngoài việc ngủ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-gai-thien-tai-tro-ve-nao-loan-ca-gioi/3649607/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.