Hạ Nguyệt nhìn thấy nữ nhân bước ra từ chiếc xe đen phía sau. Cô lên tiếng gọi.
"Tỷ."
Mọi người nghe tiếng mà quay đầu nhìn lại. Chỉ thấy Hạ Nguyệt vừa dứt câu liền bước lên.
Hà Trúc nhìn qua, thấy Hạ Nguyệt từ trong đám người bước ra, cô mỉm cười dịu dàng gọi: "Nguyệ... À,
Dương Dương."
Hạ Nguyệt dưới ánh mắt của mọi người bước về phía một Hà Trúc.
Hà Trúc mặc một cái áo trắng, quần trắng, cô đứng dưới ánh hoàng hôn, bị nhiễm màu của ánh hoàng hôn, khiến cô càn thêm xinh đẹp. Đôi mắt màu nâu nhẹ, lại trưng ra nét hiền hoà. Cô gái mang theo nét trang nhã lại không mất phần diễm lệ.
Cô cất bước đi đến gần Hạ Nguyệt. Cúi đầu nhẹ giọng nói: "Diễn xong rồi."
Hạ Nguyệt khẽ gật đầu: "Vâng."
Hà Trúc quay đầu nhìn về phía đám người, ánh mắt cô quét qua lại giữa đám người, ánh mắt khi nhìn thấy Vương Ngữ Yên liền có chút lạnh lẽo, quét mắt một vòng cô liền ngưng lại chỗ Tế Lăng
Hà Trúc khẽ gật đầu với Tề Lăng nói: "Tề đạo diễn, cảm ơn ngài đã 'Chăm Sóc' em gái tôi, nếu lần sau rảnh tôi sẽ đến nhà cảm tạ. Hiện tại tôi xin phép đưa Hạ Dương về trước."
Hà Trúc cố ý nhấn mạnh chữ chăm sóc, khiến Tề Lăng đổ mồ hồi nghĩ.
Tuy ông không nhận ra Hà Trúc là vị nào, nhưng hoạt nhìn bộ dáng thì Hà Trúc cũng không phải không người bình thường. Ông lập tức gật đầu cười đáp: "Nếu đã vậy thì cháu đi đi."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-gai-thien-tai-tro-ve-nao-loan-ca-gioi/3649473/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.