Giống như lúc này, cô không biết nấu ăn, cũng sẽ không hứng thú với nó nên chưa từng biết nấu ăn cần những gì. Ngây ra rửa sạch bạch tuộc đối với cô lại khó khăn.
Hạ Nguyệt cùng Vương Ngữ Yên vật lộn với đám tôm và bạch tuộc.
3 nhiệm vụ trước cả hai làm việc rất là suôn sẻ, cho dù là nhặt củi khô cũng chưa từng như lúc này chật vật. Dù kiến thức là có, nhưng căng bản cả hai chưa làm qua, hơn nữa hải sản là sống, cả hai không dễ dàng.
Bạch tuộc còn sống, nên lúc bắt ra nó liền quấn lên tay Hạ Nguyệt.
Hạ Nguyệt... Sắt mặt cô liền xanh mét, nhưng vẫn là cắn răng không kêu lên.
Vương Ngữ Yên và làm xong cua, quay qua đã thấy một con bạch tuộc quấn lấy tay Hạ Nguyệt.
Vương Ngữ Yên nhanh như chớp bóp lấy đầu con bạch tuộc, một bóp liền khiến mực bạch tuộc bị bóp nát, ngây cả mực cũng bị bắt vào mặt chị. Vương Ngữ Yên lại không chút quan tâm nhanh chóng kéo lấy tay Hạ Nguyệt rồi nhẹ nhàn tháo ra từng xúc tu. Như là sợ Hạ Nguyệt bị đau là liên tục hỏi.
"Có đau không? Đau thì nói Tỷ Tỷ."
Hạ Nguyệt...
Khuông mặt Vương Ngữ Yên vốn mang nét kiều mị, lần này chị bóp nát con bạch tuộc kết mực bắt tứ tung, còn bắt lên mặt chị. Mực là đen, nhưng nhìn lâu lại có ảo giác giống với máu, khiến khuông mặt chị hiện lên sắc diễm, mà thêm cường thế.
Nhưng mỗi một lần chị đối cô hỏi, đối cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-gai-thien-tai-tro-ve-nao-loan-ca-gioi/3649470/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.