Chương trước
Chương sau
Giống như lúc này, cô không biết nấu ăn, cũng sẽ không hứng thú với nó nên chưa từng biết nấu ăn cần những gì. Ngây ra rửa sạch bạch tuộc đối với cô lại khó khăn.

Hạ Nguyệt cùng Vương Ngữ Yên vật lộn với đám tôm và bạch tuộc.

3 nhiệm vụ trước cả hai làm việc rất là suôn sẻ, cho dù là nhặt củi khô cũng chưa từng như lúc này chật vật. Dù kiến thức là có, nhưng căng bản cả hai chưa làm qua, hơn nữa hải sản là sống, cả hai không dễ dàng.

Bạch tuộc còn sống, nên lúc bắt ra nó liền quấn lên tay Hạ Nguyệt.

Hạ Nguyệt... Sắt mặt cô liền xanh mét, nhưng vẫn là cắn răng không kêu lên.

Vương Ngữ Yên và làm xong cua, quay qua đã thấy một con bạch tuộc quấn lấy tay Hạ Nguyệt.

Vương Ngữ Yên nhanh như chớp bóp lấy đầu con bạch tuộc, một bóp liền khiến mực bạch tuộc bị bóp nát, ngây cả mực cũng bị bắt vào mặt chị. Vương Ngữ Yên lại không chút quan tâm nhanh chóng kéo lấy tay Hạ Nguyệt rồi nhẹ nhàn tháo ra từng xúc tu. Như là sợ Hạ Nguyệt bị đau là liên tục hỏi.

"Có đau không? Đau thì nói Tỷ Tỷ."

Hạ Nguyệt...

Khuông mặt Vương Ngữ Yên vốn mang nét kiều mị, lần này chị bóp nát con bạch tuộc kết mực bắt tứ tung, còn bắt lên mặt chị. Mực là đen, nhưng nhìn lâu lại có ảo giác giống với máu, khiến khuông mặt chị hiện lên sắc diễm, mà thêm cường thế.

Nhưng mỗi một lần chị đối cô hỏi, đối cô quan tâm. Trong lòng cô liền hiện lên tia phức tạp.

Giải quyết xong các túc tu còn lại, cố có điểm không vui hỏi: "Sao lúc nãy không kêu lên."

nhìn bàn tay nàng bị đỏ một mảnh, trong lòng không khỏi đau lòng.

Hạ Nguyệt quá yên lặng, ngây ra bị bạch tuộc quấn lấy thế mà không kêu lên.

Hạ Nguyệt biết bản thân mình gây phiền phức nên cũng không có lên tiếng biện mình.

Thấy nàng như vậy, Vương Ngữ Yên nào còn có ý trách. Chỉ nghe chị nói: "Em qua bên cạnh đứng đi, để Tỷ làm bạch tuộc."

Hạ Nguyệt kéo lấy tay áo chị, hơi nhíu mày nói: "Mặt chị dính mực rồi, hay giải quyết nó trước đi."

Cô không biết làm bạch tuộc thế nào, nhưng cô biết mực của bạch tuộc không dễ xóa. Bị dính mực xóa sẽ rất khó.

Vương Ngữ Yên lắc đầu, khẽ cười nói: "Mực này không để xóa, chút nữa xong nhiệm vụ về liều, tới lúc đó em xóa hộ đi."

Hạ Nguyệt không nghe ý gì khác cũng gật đầu.



Mà đám Fan cp nghe qua liền rào hét.

Gái ngoan: Chết tiệt, trước kia không thích Hạ Dương, nhưng không thể thừa nhân Hạ Dương cùng Nữ Vương đứng cùng nhau cũng quá là xinh đẹp.

Thích ăn dưa: Chào mừng bạn đến nhóm Fan cp chúng tôi!

Mỹ nhân: Đám Fan cp bớt lại đi. Fan only chúng tôi không lên tiếng không có nghĩa là tùy ý các người.

Soái ca: Hai nữ nhân ở cùng nhau thì có gì tốt?

Bánh bao: Tiện nam ở đâu ra vậy?

Đại tỷ máu chiến: Đám Fan only của Vương Ngữ Yên có quyền gì lên tiếng. Rõ ràng Dương Dương chúng ta còn tốt bị Ngữ Yên các người quấn lên, giờ còn quay lại trách Dương Dương chúng tôi?

Kẹo ngọt: Này cũng quá mức. Ai không nhìn ra Vương Ngữ Yên là đang quấn lấy Dương Dương!

Hạ Nguyệt bị kéo qua một bên, nhìn Vương Ngữ Yên từ đầu còn tay chân lóng ngóng làm bạch tuộc, cho đến con thứ hai đã thành thục, con thứ 3 đã gọi là chuyên nghiệp.

Cô cũng không muốn chịu thua mà quay người muốn làm tôm. Hạ Nguyệt cầm ra con tôm, nhớ lời ban nãy Vương Ngữ Yên dặn mà cầm lấy con tôm lên. Kết quả vừa cầm lên tôm, con tôm nhảy một cái khiến cô giật mình trượt tay, con tôm bay lên rồi rơi tự do xuống, Hạ Nguyệt vội vàng muốn bắt lại, nhưng vừa động đến con tôm, gai trên đầu nó liền đâm vào tay cô.

"Ah."

Lần này không chút phòng bị bị đau đến, Hạ Nguyệt liền bất giác kêu lên một cái, cô ôm tay mình lùi về sau.

Vương Ngữ Yên giật mình quay đầu... Khi nhìn thấy Hạ Nguyệt bị thương, tay còn đang chảy máu, sắc mặt chị liền trầm xuống, ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía đám hải sản.

Giống như cảm giác được sự lạnh lẽo ấy đám tôm cua và bạch tuộc không còn động nữa. Ngây cả con tôm đâm tay Hạ Nguyệt cũng như bị ánh mắt chị đâm đến, nó rơi xuống đất nhảy nhảy hai cái rồi không động nửa.

Vương Ngữ Yên nắm lấy tay Hạ Nguyệt, gọi nhận viên của tổ tiết mục đến băng bó. Trên người chị còn có mực đen nên không dám sờ vào Hạ Nguyệt, chị có thể đối cô nói.

"Em đứng qua một bên đi, đống này chị sẽ làm."

Hạ Nguyệt đang được một nhân viên băng bó, cô có chút không chịu thua nói: "Em có thể nhìn Tỷ làm, rồi tập làm theo."

Vương Ngữ Yên ánh mắt lạnh lẽo quét ngang người cô. Hạ Nguyệt hơi đơ ra một chút, rồi cũng chỉ có thế cúi đầu đầy bất lực.

Cô không rõ Vương Ngữ Yên là vì sao tức giận, nhìn thấy chị thành thục lột tôm, cô đột nhiên cảm thấy chị rất giỏi.



Hạ Nguyệt dù bị Vương Ngữ Yên doạ nhưng vẫn không có chút nào sợ hãi nhìn xem Vương Ngữ Yên làm việc.

Mà Vương Ngữ Yên nhìn thấy Hạ Nguyệt bên cạnh, cũng là không có cách nào đuổi cô đi.

"Em có thế làm nước sốt ướp hải sản sao."

Vương Ngữ Yên bị nhìn một hồi lâu, trên người toàn mực đen thui không đẹp, chin liền có chút không muốn em nhìn thấy nên muốn em tập trung vào thứ khác.

Hạ Nguyệt nhìn qua đống gia vị không khỏi do dự, cô không biết nên làm thế nào, sách này cư nhiên cũng không có ghi lại, cô giờ phút này là thật sự thấy hoài nghi sách dậy nấu ăn của tổ trương trình cho là giá.

Mà cô không biết là ở hiện tại khi này mọi người đã chuyển sang dùng nước sốt ướt sẵn. Mà trong tổ trương trình vì muốn thấp dẫn nên không có nước sốt.

Nhìn thấy Hạ Nguyệt rối rắm, Vương Ngữ Yên ngược lại khá vui vẻ lên tiếng: "Em có thể xem gia vị như là các hoá chất."

Hạ Nguyệt cô hơi ngơ ra, ánh mắt đột nhiên sáng nhanh chóng đáp: "Được."

Hạ Nguyệt khó có thể lộ ra biểu tình vui vẻ, giống như bản thân có ích, nhưng chỉ đi hai ba bước cô lại ngừng, vội lại quay đầu nhìn Vương Ngữ Yên bằng ánh mắt phức tập hỏi: "Sao Tỷ biết ta biết hoá học?"

Vương Ngữ Yên quay đầu, tươi cười đối cô không chút nào che giấu, nhưng trong ánh mắt chị lại có điểm chờ mong đáp: "Đoán"

Một chữ này nói ra chỉ có kẻ ngốc mới tin, cô căng bản là không tin, nhưng ở ngây tất cả máy quay trực tiếp cô cũng Sẽ không tìm hiểu sâu. Nếu muốn biết, ít nhất cũng phải hỏi sau khi kết thúc tiết mục.

Hạ Nguyệt không tiếp tục nói gì nữa, quay đầu liền hướng bàn bên cạnh xem xét các gia vị.

Lúc nãy Vương Ngữ Yên nói gia vị giống như hoá học, tuy có một vài gia vị có thế biển thành hóá học bằng vài cách, nhưng ai sẽ có thể làm ra gia vị ướt thịt bằng hoá học.

Soái ca: "Tôi nói nhóm xanh là không biết nấu ăn đến điên rồi, cư nhiên dùng nguyên liệu nấu ăn biến thành chất hoá học, rồi còn đem nó đi ướt thịt.

Mỹ nhân: Có ai giống tôi để ý Hạ Nguyệt biết hoá học không?

Hoàng yến: Tầng trên bị ngu à? Ai học qua cấp 2 mà chẳng hóá học.

Bánh bao:Trọng điểm là hoá học sao? Trọng điểm là Vương Ngữ Yên biết Hạ Dương biết dùng hoa học.

Gái ngoan: Tôi có một suy nghĩ bạo gan, liệu nữ Vương có phải quên biết từ sớm không!

Bánh mỳ: Bản thân tôi lại tò mò Hạ Dương là làm sao có thể dùng gia vị biến thành hóá chất, và từ hoá chất biến thành sốt?

Mỗi người một ý mà bắt đầu bàn luận Hạ Nguyệt sẽ làm thế nào để làm ra sốt ngon.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.