Vương Ngữ Yên lấy ra một cây cầm cổ mất 2 điểm. Nếu là bình thường thì chắc cô sẽ tiếc điểm, nhưng khi nhìn thấy câm cổ cầm đó đột nhiên chuyển sang thâm mộ.
Vì cây cầm cổ nếu đứng trên thị trường được xem là bảo vật, tổng nghệ này cũng quá xa hoa rồi, cũng không biết mất bao nhiêu tiền để thuê cổ cầm này.
Hạ Nguyệt sờ vào cầm cổ. Vương Ngữ Yên ngồi bên cạnh chỉ mỉm cười mị nhãn nói: "Hạ Hạ biết đàn cầm sao."
Nhưng lời này lại chẳng giống hỏi, mà giống hơn là khẳng định.
Hạ Nguyệt nghe Vương Ngữ Yên hỏi, cô cũng chăng chút nào do dự gật đầu xem như là trả lời.
Bộ dáng cô lúc này có thể nói là thanh thuần đáng yêu, khiến người không nhịn được muốn xoa đầu véo má, kiềm chế không được có thể nhào lên cắn.
"Vậy em muốn đàn không."
Hạ Nguyệt... Cô hơi im lặng nhìn Vương Ngữ Yên.
Mỹ nhân: Đột nhiên tôi thấy Hạ Dương cũng rất đáng yêu
Gái ngoan: Cái gì mà đáng yêu, còn không phải muốn kéo Fan Ngữ Yên chúng tôi!
Đại tỷ máu chiến: Tầng trên đúng là bị mù nặng rôi nhìn kĩ lại đi rõ ràng Vương ảnh hậu các người ve vãn Dương Dương chúng tôi!"
Hạ Nguyệt: "Không cần, Tỷ vẫn nên là đàn đi thôi."
Vương Ngữ Yên hơi nghi hoặc hỏi lại: "Sao thế?"
Hạ Nguyệt: "Đền không được."
Thích ăn dưa: haha, Dương Dương chúng ta đáng yêu quá.
Đại tỷ máu chiến: Dương Dương không có tiền nhưng Fan ma ma của Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-gai-thien-tai-tro-ve-nao-loan-ca-gioi/3649459/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.