Hạ Nguyệt nhào lên nắm lấy tay Vương Ngữ Yên, tay còn lại rì chặt tay chị ý đồ lấy lại mấy viên kẹo.
Lực đạo Hạ Nguyệt không mạnh, nhưng Vương Ngữ Yên vẫn là thuận thế ngã về phía sau. Trên môi vẫn giữ nụ cười trêu chọc, như đang cố ý kiêu khích Hạ Nguyệt.
"Thật là cũng chỉ là mấy viên kẹo, em cũng không cần ích kỷ không cho."
Hạ Nguyệt thở dốc, cô không trả lời, tay lại dùng thêm sức để kéo lòng bàn tay chị ra.
Nhưng bàn tày Vương Ngữ Yên cứ như một cái nắp bị rỉ xét không thể tách ra. Khiến cô giận đến đỏ mắt.
Nếu như nó là kẹo bình thường cô cũng sẽ không keo kiệt đến mức đó, nhưng đó chính là kẹo Tỷ cô tặng.
Đúng vậy, mười mấy năm sinh nhật, Tỷ cô luôn mua một bịch kẹo để trong phòng cô.
Từ nhỏ cô đã thích kẹo bạc hà hoặc cà phê, vì nó giúp cô tỉnh táo, cũng vì thể những năm cô ngủ đông, Tỷ luôn chuẩn bị một bịch kẹo bạc hà hay cà phê. Dù rằng đã có rất nhiều bịch kẹo đã hết hạn, nhưng vẫn còn may là còn lại 3 bịch vẫn có thể ăn.
Dù vậy cô cũng rất trân trọng, dù cho nó chỉ còn là vỏ kẹo.
Hạ Nguyệt tức đến mức hai mắt đỏ hoe, cô biết bản thân không đấu lại Vương Ngữ Yên, nhưng vẫn là không thế tha cho kẹo của mình.
Vương Ngữ Yên càn nhìn thấy Hạ Nguyệt bị bản làm làm cho kích động, chị càn là vui.
Nhưng đột nhiên Hạ Nguyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-gai-thien-tai-tro-ve-nao-loan-ca-gioi/3649455/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.