Hạ Nguyệt ngủ được một chút, cụ thể là 16 phút. Cô liền bị tiếng ồn của đám khách mời quay lại ồn đến nên đành phải tỉnh.
Ồn nhất vẫn là Tạ Giai Cẩn, cô ấy cùng Vĩnh Hạo ở cùng nhau chính là ồn ào không chịu nổi.
Hạ Nguyệt thật hết cách, cô chỉ có thể bất lực tỉnh lại.
Hạ Nguyệt vừa tỉnh, cô đã phát hiện bản thân lại nữa ngủ trên vai Vương Ngữ Yên. Nhưng lần này cô lại không có đẩy chị ra ngây.
Tề Lăng vừa đến, Hạ Nguyệt cũng liền đứng lên, nhưng vừa đứng lên liền thấy choáng, loạng choạng muốn ngã.
Tề Lăng vội chạy đến muốn đỡ. Nhưng ánh mắt đầy sát khí của Vương Ngữ Yên khiến động tác đỡ của ông cứng lại. Vương Ngữ Yên đi lên trước đỡ lấy tay Hạ Nguyệt.
Hạ Nguyệt... :"Cảm ơn Yên Tỷ, em đã không sao rồi."
Cứ tưởng nói thế Vương Ngữ Yên sẽ buông, nhưng ngược lại chị còn giữ cô càn chặt hơn.
Hạ Nguyệt muốn đẩy cũng không thể đẩy ra.
"Khụ, Hạ Dương à, cháu không sao chứ."
Hạ Nguyệt nghe tiếng liền quay đầu. Thấy là Tề Lăng hỏi, Hạ Nguyệt cũng nhanh chóng đáp: "Không sao, chỉ là vừa rồi say nắng một chút."
Tề Lăng nhìn Hạ Nguyệt một lượt từ trên xuống dưới. Ông cảm thấy Hạ Nguyệt nào giống say nắng.
Lúc này đây ông mới phát hiện làng da của Hạ Nguyệt đặt biệt bạch. Là cái kiểu vừa bệnh trạng, mà lại như là một tiểu thư khuê cát chưa từng ra khỏi nhà vậy.
Tề Lăng không khỏi cẩn đáng giá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-gai-thien-tai-tro-ve-nao-loan-ca-gioi/3648538/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.