Chương trước
Chương sau
Sau khi Dao Quang đi rồi, Hạ Nguyệt cũng quay về phòng dùng máy tính đăng nhập vào một hệ thống mạng. Hạ Nguyệt không chỉ bắt đầu đầu tư cổ phiếu mà cô còn âm thầm tạo ra một công ty ở nước ngoài.

Nhớ lại tuần trước khi vẫn còn ở trong phòng thí nghiệm luyện tập khôi phục chức năng. Tiêu Nguyên đã gọi về nói cho cô biết một tin tức quan trọng.

Hạ Kiến Quốc, cũng là cậu của cô bị người hại chết chứ không phải tai nạn. Dù vẫn chưa tra ra kẻ đó, nhưng có thể khẳng định người đó là người của Chương gia.

Mấy năm nay công ty của cậu không ngừng đối với Chương gia va chạm, có nhiều lần công ty cậu đã lấy được mấy hợp đồng quan trọng của bên đó. Nên rất có thể Chương gia đã muốn làm cách này.

Hạ Nguyệt biết chuyện cũng không lấy làm bất ngờ, vì tên Chương Minh đó, ngây cả con hắn, mà hắn còn có thể xuống tay, chỉ là em trai của một người vợ bị vứt bỏ cũng chẳng có gì đặt biệt.

Chỉ là nói cô không đau lòng là giả, vì dù sao đó vẫn là gia đình của cô. Nghĩ đến Tỷ Tỷ, nghĩ đến mẹ cùng cậu. Hạ Nguyệt càn thêm quyết tâm, cô muốn cả nhà Chương gia, sống không bằng chết. Một tên cũng không được sống.

Mấy hôm sau đó. Hôm nào Dao Quang cũng đến tìm Hạ Nguyệt, cô ấy còn tuyển thêm một trợ lý cho Hạ Nguyệt. Nếu không phải biết Dao Quang chỉ là một người đại diện mới thì Hạ Nguyệt cũng thật hoài nghi sếp tổng đứng sau Bắc vị để ý cô rồi.

Dao Quang hôm nay cũng đến, cô ấy còn mang theo trợ lý vừa tuyển hôm trước đến nhà Hạ Nguyệt.

Tên nữ trợ lý đó là Hoa Anh.

Hạ Nguyệt vẫn là người mở cửa, nhìn thấy Dao Quang vẻ mặt sáng ngời làm Hạ Nguyệt cũng nhận ra hôm nay Dao Quang đến là có chuyện.

Hạ Nguyệt mở cửa xong rồi liền đi vào. Hoa Anh đi phía sau phụ trách đóng cửa. Hạ Nguyệt đi đến sofa ngồi xuống, không quên đưa tay tắt máy tính.

Ban nãy cô là đang xem cổ phiếu.

Dao Quang đi theo sao cũng ngồi xuống, nhìn thấy động tác của Hạ Nguyệt cô cũng không nói gì. Mấy ngày ở chung khiến Dao Quang nhận ra Hạ Nguyệt là dạng người ít nói. Hơn nữa là cực kì thông minh và luôn cho người ta cảm giác rất đáng tin.

Dao Quang đáng lẽ kí hợp đồng xong với Hạ Dương, thì phải giải quyết chuyện công ty cũ, và giúp Hạ Dương có thể ra mắt công chúng sớm nhất có thể. Nhưng bên sếp tổng lại ra lệnh trực tiếp cho cô, nói là cô chỉ cần bên cạnh Hạ Dương quan sát Hạ Dương mấy hôm nay làm gì, ăn gì thích gì thôi là được. Còn chuyện ra mắt bên công ty sẽ lo.

Nhưng cũng vì vậy cô mới có cảm giác liệu sếp tổng có phải yêu thầm Hạ Dương. Nghĩ vậy làm cô thấy khá đúng, nhưng chuyện ra mắt vẫn luôn bị kéo dài đến một tuần làm Dao Quang thật sự lo lắng nghĩ có phải Hạ Dương của cô bị cho ra rìa, cho đến hôm nay.

Bên trên thông báo có tiết mục giao cho Hạ Dương. Còn là loại cực kì có danh tiếng khiến Dao Quang cảm động muốn khóc.

Nhìn thấy ánh mắt phát sáng của Dao Quang khiến Hạ Nguyệt có chút nói không nên lời kì quái. Chờ đợi một hồi lâu vẫn không thấy Dao Quang mở miệng nói, Hạ Nguyệt bất đắc dĩ phải lên tiếng.



"Dao Tỷ, Rốt cuộc là có chuyện gì sao?"

Dao Quang lập tức bị giọng nói Hạ Nguyệt làm hoàn hồn. Cô có chút ngượng ngùng, nhưng nhớ đến thông cáo sáng nay Dao Quang lập tức lên tiếng.

"Cái đó, Tỷ vừa nhận cho em một tổng nghệ, em có thể thông qua tổng nghệ này ra mắt công chúng rồi."

Hạ Nguyệt nhìn Dao Quang vui sướng. Cô rất muốn nói bản thân không muốn đi, nhưng nhìn thấy bộ dáng của Dao Quang khiến lời nói ra lại là.

"Ừm."

Hạ Nguyệt... Sau lần thay tim, cô luôn cảm thấy những người lớn tuổi hơn, quan tâm cô, và có điểm ngốc ngốc điều rất giống Tỷ. Dù biết họ viễn vĩnh không phải Tỷ, nhưng trái tim nói cho cô biết dù không phải thì cũng đừng làm tổn thương họ.

Hạ Nguyệt phát hiện mình cư nhiên giống với Tỷ Tỷ của khi trước. Hạ Dương trước kia cũng rất để ý mấy em gái nhỏ hơn. Mỗi lần gặp thì chị cũng sẽ dịu dàng hơn. Hạ Nguyệt cảm gác sau khi thay tim bản thân càn lúc càn giống Tỷ ấy.

Nghe Hạ Nguyệt đồng ý mà Dao Quang cảm thấy rất vui, nhưng khi nhìn thấy Hạ Nguyệt thất thần cô có hơi lo lắng.

"Em không sao chứ, không lẽ không thích mấy loại tổng nghệ sao? Vậy Tỷ đổi gọi về công ty đổi cho em."

Hạ Nguyệt lắc đầu nhanh chóng từ chối: "Không cần, em chỉ là đang nghĩ trưa nay muốn ăn gì."

Nghe vậy Dao Quang cũng nhìn lên đồng hồ, cô hơi tá hoả khi biết lúc này đã là 12 giờ. Nhớ đến mấy ngày nay ở cùng Hạ Nguyệt. Biết Hạ Nguyệt rất là quy tất trong các giờ ăn và nghỉ.

Dao Quang vội quay đầu đối với Hoa Anh nói: "Hoa Anh, em mau đặt cơm a!"

Hoa Anh ngồi bên cạnh cả buổi cũng mau chóng hành động. Hoa Anh nhỏ hơn Dao Quang một tuổi, cũng vừa lớn hơn Hạ Nguyệt một tuổi, nên Hạ Nguyệt vẫn là gọi cô ấy bằng Tỷ.

Thật ra Hoa Anh là người sếp tổng đưa đến bên người Hạ Nguyệt, nhưng Dao Quang cũng không thể nói vậy, cô chỉ có thể nói là người của mình vừa tuyển.

Hạ Nguyệt cũng không nhìn ra được gì.

Hơn nữa chức nghiệp trợ lý này Hoa Anh làm cực kì tốt.



Sau khi ăn xong Dao Quang liền đưa cho Hạ Nguyệt xem tổng nghệ. Tên tổng nghệ là cùng nhau cấm trại, tổng nghệ này chia thành 3 phần, các phần sẽ được tổ tiết mục chuẩn bị dưới dạng bí ẩn.

Hạ Nguyệt nhìn qua một chút cũng biết Bắc vị thật sự là hào phóng khi tiết mục này có độ nhiệt rất cao. Vì từ các khách mời cho đến đạo diễn điều là người nổi tiếng, khỏi cần phải nói khi họ đã cố nhét cô vào là mất bao nhiêu công sức.

Hạ Nguyệt cũng không còn do dự nữa mà đồng ý, tiết mục này sẽ diễn ra sau 3 ngày nữa. Vì trong trương trình là từ đầu đến cuối sẽ điều quay trực tiếp nên độ nhiệt của trương trình sẽ rất cao. Hơn hết trương trình là dạng cấm trại nên có thể nói là mặc tốt xấu điều sẽ bị lôi ra, nên nếu chỉ cần không cẩn thận hình tượng có thể sẽ bị xụp đổ.

Dù phấn khích là thế, nhưng Dao Quang vẫn là lo lắng, trái ngược với Dao Quang, Hạ Nguyệt lại khá bình tĩnh, thứ cô lo là trong tiết mục diễn ra không được sử dụng điện thoại làm cô có hơi lo lắng vì nếu như trong thời gian cô tham gian tiết mục có vấn đề thì không kịp giải quyết.

Đang nghĩ cách thì tiếng điện thoại trên bàn vang lên đúng lúc phá tan suy nghĩ Hạ Nguyệt. 3 đôi mắt hướng về chiếc điện thoại trên bàn.

Hạ Nguyệt khi biết đó là điện thoại của mình nên lập tức cầm lên. Nhìn thấy tên người gọi là Tiêu Nguyên không chút do dự cô liền bắt máy: "Quy, Ca làm sao vậy?"

Hạ Nguyệt vừa nhấc máy vừa đứng lên hướng ra ngoài nói chuyện.

Cả hai người Dao Quang và Hoa Anh nhìn nhau. Dao Quang nghe Hạ Nguyệt gọi đầu dây bên kia một tiếng kêu thân mật, cô không khỏi lo lắng.

Sợ rằng Hạ Nguyệt có người yêu. Nếu sự nghiệp còn chưa bắt đầu mà bị lang truyền có người yêu còn không phải bị huỷ đi nhanh chóng sao. Cô tuyệt đối không cho phép.

Một lát sau Hạ Nguyệt quay lại thì nhìn thấy sắc mặt Dao Quang không tốt, nhìn qua Hoa Anh cũng thấy ánh mắt Hoa Anh trầm trọng.

"Làm sao vậy?"

Hạ Nguyệt lên tiếng tràn đầy nghi hoặc hỏi.

Dao Quang làm một bộ cẩn trọng hỏi: "Tiểu Dương à, có phải em có bạn trai bên ngoài không?"

Hạ Nguyệt vô thức nghĩ đến cảnh có tên nam nhân cặn bã nào đó muốn bắt Tỷ mình đi. Khiến Hạ Nguyệt có xúc động muốn giết người.

Ánh mắt cô trở nên sắc bén lạnh lẽo nói: "Không... Tuyệt đối không thể!"

Ngữ khí cô như là khẳng định, nhưng không hiểu sao Dao Quang và Hoa Anh lại cảm thấy lời này không đúng. Nhưng nghe Hạ Nguyệt khẳng định thì Dao Quang liền thở phào, mà Hoa Anh càn là nhẹ nhõm rất nhiều.

Sau ngày hôm đó Hạ Nguyệt hôm nào cũng nhận mấy cuộc gọi đến từ Tiêu Nguyên khiến Dao Quang lại sợ hãi, đến khi Hạ Nguyệt nói người gọi đến là Ca Ca của cô Dao Quang khi này mới bỏ qua.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.