“Đây là Thiên Hân, bạn gái anh!”
Đến lúc này khi nói tên Ái Huyền và Hàn Mặc đều giật mình mà lạnh sống lưng.
Ái Huyền thì cứ nhìn chằm chằm, lẽ nào nãy giờ thấy quen quen mà không biết gặp ở đâu. Nhưng Thiên Hân... không phải cô ấy đã chết rồi ư? Hàn Mặc nói dối hay thực sự cô đã sống lại?
Về phía bàn ăn Hàn Mặc nghe vậy anh ta như nghẹn đứng mà không thể tin vào tai mình, anh đứng dậy quan sát người con gái đang từng bước bước vào nhà kia.
Cô ấy... thật sự là Thiên Hân. Người con gái đã không tìm thấy thông tin vào 1 năm trước.
Lúc đó, khi Mặc đến bệnh viện nghe bác sĩ nói gia đình đã đến đưa cô về. Vì chỉ là tình cảm để che dấu nên đến cả gia đình bạn gái mình anh còn chẳng biết mặt. Và đây hình như cũng là lần đầu tiên mà Thiên Hân được đặt chân vào trong ngôi nhà quyền quý này, chứ trước đây, chỉ là cái danh xưng phòng hờ mà thôi, chứ làm gì được đặc quyền ra mắt.
“Thiên... Hân, thật sự là em?”
Hàn Mặc tiến tới gần mơ hồ hỏi cô.
Thiên Hân với đôi mắt ngây thơ, tròn xoe mới bước vào đến nơi đã bị Hàn Mặc ôm chặt cứng lấy. Xung quanh mọi người ai cũng nhìn với sự khó hiểu, chỉ có Ái Huyền thì đang lo sợ.
Cô ấy không thay đổi nhiều, một năm rồi vẫn nụ cười ấy nhưng đã xoá tan đi bao nhiêu muộn phiền. Và vẫn cơ thể ấy nhưng có vẻ gầy đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-gai-nuoi-co-thua-toi-roi/2540782/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.