Tình Nhu rướn cao cả người lên như tôm, như bị điểm huyệt mà duy trì mãi tư thế này, khuôn cổ trắng nhỏ cao ngạo ưỡn lên. Cả cô và hắn cùng thở hồng hộc một lúc, Cảnh Thâm lấy lại sức lực nhanh hơn, lại cúi xuống hôn lên từng nấc da cơ thể nữ nhân để cô mẫn cảm rồi nằm xẹp xuống giường. Bên dưới hông nam nhân từ từ rút ra gậy lớn rồi ngay tức khắc lại thúc vào sâu hết cả thân gậy, hại Tình Nhu mới hạ hỏa liền phừng phừng ngay
Cô bấu chặt ga giường, nỉ non:
- Thâm... hức hức... sâ...sâu qua...ah...
Nhâm Cảnh Thâm không đáp lời nào, hắn từ từ ngửng dậy, ánh mắt dửng dưng nhìn tiểu thỏ dưới thân, bộ phận bên dưới hoạt động rất năng suất, ra vào liên tục, mỗi lần là một cú thúc sâu đến tận bụng. Hắn liếc mắt xuống hạt trân châu hồng rung rinh từ nãy tới giờ rồi khẽ cười, nham hiểm đưa ngón tay xuống bóp nghẹt lấy thứ hạt nhỏ đấy, khàn khàn:
- A Nhu... không được phép “ra” trước... đợi tôi... đợi tôi chút nữa
Tình Nhu nghe vậy liền đưa hai tay lên bịt tai lại, cả cơ thể bị đẩy mạnh lên xuống, xô dịch cả mảng ga giường, đến gối kê cũng lệch hết vị trí ban đầu nên thân thể nữ nhân hoàn toàn không còn thứ gì để bấu víu trước sự tấn công dồn dập của Nhâm Cảnh Thâm. Cô quay sang úp sát mặt xuống giường, ngoan cường:
- Anh... d*m tục... mau câm miệng...
Nhâm Cảnh Thâm đối với lời nói này liền cười lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-gai-nho-mau-lai-day/923795/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.