Bước tới nhà, bà Alina bồng đứa bé giúp Milinka, đôi mắt trìu mến của bà nhìn đứa trẻ đầy sự yêu thương, liên tục vui mừng:
- Milinka, cháu đã rất mạnh mẽ... Thằng bé ngủ say nhưng vẫn toát vẻ sáng suốt sau này, cái tên Slavik rất đúng
Milinka vui mừng khôn xiết, đi lại chạm nhẹ vào bầu má con trai, 9 tháng mang nặng đẻ đau, những việc làm lớn cần chuẩn bị, sự căng thẳng và suy nghĩ thật nhiều... tất cả đã qua. Lý Bình nhìn đống quần áo trẻ sơ sinh nhỏ tí teo, anh có chút mủi lòng:
- Này Milinka... chúng quá đỗi đáng yêu rồi. Đúng là có trẻ con trong nhà cảm giác ấm áp hẳn
Cô quay ra bông đùa:
- Lý Bình... anh và Vân Ngọc... hmm, hai người hoàn toàn có thể
Nam nhân xị mặt, đi lại đỡ bé Slavik từ tay bà Alina, bế bồng trong vòng tay rồi thở dài:
- Ừ, khoa học giờ hiện đại mà... ba mẹ Vân Ngọc cũng không hề hà gì vấn đề này, chị dâu Vân Ngọc thậm chí còn tìm được người giúp đỡ rồi. Chỉ là... chỉ là...
Milinka đi lại chạm nhẹ tay vào vòng lưng Lý Bình như an ủi, hỏi nhỏ:
- Sao thế? Hai người còn khúc mắc gì?
Lý Bình nhìn xuống đứa bé, quay ra tâm sự:
- Chắc điều khó khăn nhất là chưa sẵn sàng... Anh không phải là một người mẹ... theo cách thực thụ ấy
Milinka trông thấy vẻ man mác buồn và có chút mặc cảm của Lý Bình thì cũng thấu hiểu, cô nhanh nhảu:
- Vậy hãy giúp em chăm sóc Slavik trong quãng thời gian tới đây, tự khắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-gai-nho-mau-lai-day/923774/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.