Ngày ấy cũng tới
Tại bệnh viện Thành phố, bà Alina rối rắm đứng ngoài hành lang, điện thoại túc trực luôn cầm trong tay. Tháng thứ 9 của thai kì, chiếc bụng to đến chiếm nửa trọng lượng cơ thể, ngặt nỗi La Vân Ngọc đã về Thượng Hải từ 3 tháng trước, anh chỉ có thể lấy cớ đi công tác tới Serbia, mỗi chuyến đi chỉ giới hạn nhiều nhất là 6 tháng. Thời gian trên chiếc đồng hồ hành lang bệnh viện trôi qua từng giây phút một, cuối cùng cánh cửa phòng cũng mở ra. Nữ y tá nói ngôn ngữ Serbia đầy nhẹ nhàng và vui mừng:
- Chúc mừng, một đứa bé kháu khỉnh đã ra đời khỏe mạnh... Cô Milinka hiện đang nằm nghỉ, đứa trẻ sẽ được chúng tôi vệ sinh một chút
Bà Alina phấn khởi khôn nguôi, liên tục nói:
- Cảm ơn cô, cảm ơn các vị rất nhiều!
Milinka vừa trải qua một cơn đau đến chết đi sống lại nhưng kết quả đền đáp là con trai cô được sinh ra khỏe mạnh. Đứa bé bụ bẫm, trắng trẻo, tiếng khóc lớn thé lên không ngừng trong khoang đỡ, các vị bác sĩ và y tá cũng thật chu đáo, họ chăm sóc mẹ con cô thật tận tình. Tin báo đã rất nhanh gửi về cho La Vân Ngọc và Lý Bình, họ vui mừng đến khôn xiết, ngay tức khắc quyết định:
- Milinka chúc mừng em... hai mẹ con đều bình an, ngày kia Lý Bình sẽ bay đến Vojvodina để chăm sóc em
Milinka nghe vậy liền bất ngờ, đáp:
- Không... không cần đâu mà. Suốt thời gian qua anh Vân Ngọc đã ở bên này, bây giờ lại tới Lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-gai-nho-mau-lai-day/923772/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.