Nhâm Cảnh Thâm bước ra ngoài sân, từng đợt khí nóng phả bừng lên khuôn mặt nam nhân, Bắc Trạch đứng dựa vào xe cũng chồn chân không vững. Hắn tiến lại sát xe, đằng đằng nhìn chung quanh rồi đập mạnh lên vòm xe, thật lòng không kiên nhân nổi:
- Con mẹ nó... Đây là chuyện gì? Tình Nhu... em đang trêu đùa tôi sao?
Nhâm Cảnh Thâm quay ra chỉ bảo:
- Bắc Trạch, mau... mau tới Trùng Khánh, tất cả chuyến bay, ga tàu, phương tiện đi lại... Mọi số nhà, ngóc ngách... Cả kẻ lén gửi bức thư này, nhanh
Bắc Trạch ngay tức khắc nghe theo, dáng chạy thôi thúc cho thấy sự rối loạn trong tâm trí là không kém. Cùng lúc đó là cơn mưa xối xuống, không dự báo trước, trời vẫn quang mây có chút ánh nắng. Nhâm Cảnh Thâm đứng sững yên đó, bước chân cũng không nhấc nổi, hắn thầm cảm thán thiên nhiên, cho thời tiết hiện tại. Tình Nhu rời đi cũng như cơn mưa này, không báo trước mà từng hạt rất nặng, gây đau đớn cho người đứng dưới cơn mưa hay chính là những người ở lại
Một tuần sau, tại Trùng Khánh
Lý Bình nhìn chung quanh, đi vào siêu thị nhỏ gần đó, ánh mắt vẫn cẩn trọng dò xét mọi nơi và đôi tai cũng nghe ngóng nhiều thứ hơn bình thường. Dĩ nhiên công sức anh bỏ qua trong một tuần này cũng không phải vô ích, đã một vài chuyện...
- Họ vẫn chưa tìm được cô gái ấy sao? Thành phố vẫn nhộn nhịp như thế nhưng nhìn xem, đi đâu chúng ta cũng phải trả lời vài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-gai-nho-mau-lai-day/923770/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.