Chương trước
Chương sau
Nhâm Cảnh Thâm bị buộc rời khỏi khuôn ng*c non mềm ấy thì đầy sự tiếc nuối, còn sót lại chút lí trí cuối cùng, hắn tử tế khuyên can:
- Tình Nhu... Tôi đã nói rồi, hôm nay không còn là ngày em được nghịch ngợm nữa...
Hắn gấp rút nói vậy vì sợ rằng, chút nữa nếu mất kiểm soát mà tiểu thỏ vẫn dại khờ khiêu dẫn vậy sẽ tổn thương đến cô nhiều lắm. Trái lại sự lo lắng này là vẻ cà rỡn của Tình Nhu, cô cựa mông mình di chuyển trên vật hùng vĩ đang trồi lên dưới lớp quần đùi của Nhâm Cảnh Thâm, yêu kiều đáp:
- Em không muốn dừng lại... Cảnh Thâm, em muốn anh
Nhâm Cảnh Thâm bức bối đến điên người, hai tay bị trói chặt vùng vằng cũng không thể thoát, gân nổi lên thì chỉ có thể chạy dọc hai cánh tay. Hắn gằn lên:
- Tiểu Nhu... Em muốn bức tôi chết sao... Agg...
Tình Nhu cười lên khúc khích, sau cùng cô ngồi lùi ra xa, chán chường kiểu mới gọi như này rồi. Nữ nhân trực tiếp cởi chiếc quần chip nhỏ xinh bên dưới, khuôn mặt đỏ lựng lên xấu hổ nhưng vì kế hoạch này mà bỏ qua thể diện, từ từ mở hai đùi non sang hai bên, lộ liễu phần hu*ệt mật trước ánh mắt bàng hoàng của Cảnh Thâm
Hắn ngồi đơ ra, ánh mắt trừng trừng trước vẻ phóng đãng của vợ nhỏ, túp lều bên dưới đũng quần lại được phen căng cứng lên, vô cùng khó chịu mà muốn giải thoát. Tình Nhu run run cầm lên quả trứng rung màu hồng nhỏ nhắn, nhỏ nhẹ:
- Thứ này... Cũng là anh mua cho em...
Nhâm Cảnh Thâm liếc nhìn quả trứng rung ấy rồi háu háu xuống tư m*t của Tình Nhu, hắn cũng lờ mờ đoán ra cô định tính kế gì tiếp theo rồi. Nhâm Cảnh Thâm vội vàng:
- Tình Nhu... Dừng lại ở đây, tôi chịu thua em... Tuyệt đối, không được đưa thứ đó vào...
Tình Nhu lắc đầu, cô đâu dễ dàng tha thứ cho hắn như thế, tuy rằng da mặt mỏng lắm nhưng lần này phải đánh liều một phen. Ngón tay cô run run men theo đùi non, chạm nhẹ vào huy*t th*t hồng, dò tìm lỗ nhỏ ấy rồi thở phào một hơi trấn tĩnh. Bàn tay định vị nơi đó rồi từ từ đưa quả trứng hồng vào...
Tình Nhu nhét quả trứng nhỏ đó vào tư m*t cũng có chút khó khăn vì cơ thể mẫn cảm này luôn rung lên khi có vật lạ xâm phạm. Sau cùng cũng định thần được thứ quả be bé đó, Tình Nhu cầm chiếc remote lên rồi hỏi nhỏ:
- Anh hai... Em bật nhé?
Nhâm Cảnh Thâm từ nãy đến giờ căng thẳng quan sát từng hành động của vợ nhỏ, miệng hắn khô khốc, cơ mặt cũng đờ đẫn ra không đáp gì. Chiếc remote bắt đầu ở nấc 1, quả trứng run bật lên nhưng ở mức nhẹ, mới đó đã khiến Tình Nhu giật bắn mình, cơ thể cô nóng ran lên kèm tiếng kêu thủ thỉ:
- Ưm... Ah... Mới nấc 1... mà...ah...
Tình Nhu chưa quen dùng thứ đồ này bao giờ nên hết sức lúng túng. Vẻ lúng túng kèm phóng đãng ấy sẵn sàng giết chết Nhâm Cảnh Thâm bất cứ lúc nào... Hắn khàn đặc lên tiếng:
- Tiểu Nhu ngoan... Mau cởi trói cho tôi
Nữ nhân bẽn lẽn lắc đầu, cơ thể run rẩy lên theo từng đợt quả trứng đang nghịch ngợm trong tư m*t. Cô xấu tính, đáp:
- Ah.. Không chịu... Um...ưm...
Nhâm Cảnh Thâm cứ phải ngồi chịu trận như thế một lúc lâu, Tình Nhu thử từng nấc một rồi tiếng rên rỉ kia cũng lớn hơn, duy có mức cao nhất cô không dám bật vì ở nấc 4 đã quá sự chịu đựng. Huy*t nhỏ chảy đầm đìa d*ch ra ga, hai đùi non của nữ nhân mới đó đã run cầm cập, cơ thể xụi lơ nhẹ như mới bị nam nhân kia chà đạp... Hắn ngồi đối diện, vừa thèm khát được giải tỏa, vừa có nhận xét trong đầu... Tiểu Nhu của hắn 3 tháng rồi không động vào nên sức chịu đựng kém cỏi hơn hẳn, mới là thứ đồ chơi đó đã không chịu nổi, vậy nếu thu nạp lấy c*n th*t hùng vĩ này phải làm sao đây?
Tình Nhu sau cùng chịu dừng lại, cô thẳng tay rút quả trứng nhỏ kia ra, ái ngại nhìn lớp d*ch thủy phủ lên bóng nhẫy. Sau cùng cô liếc sang Cảnh Thâm, hắn cũng không sung sướng hơn là bao, hốc mắt trừng lên đến hung dữ, cả người đổ về phía trước như muốn lao tới phía cô nhưng ngặt nỗi là dây trói kèm xích quá chặt
Tình Nhu đi lại mân mê lên 2 bên đùi của Cảnh Thâm, thẳng tay xoa nắn lấy c*n th*t thô to kia, cảm thấy có chút ấm ướt bên dưới liền tự tiện kéo ra. Vật hùng vĩ kia được phen giải thoát liền căng cứng lên, nó phì đại ra như bị bắt nhốt đã lâu, điều này khiến Tình Nhu e sợ đầy mình
Nhưng cũng nhanh lấy lại tinh thần, Tình Nhu cắn nhẹ bên vành tai Cảnh Thâm, nói:
- Anh hai hư...
Nhâm Cảnh Thâm bấy giờ khàn đặc giọng, trực tiếp đe dọa:
- Nhâm Tình Nhu... Em sẽ phải hối hận về ngày hôm nay... Em đã dám làm nhục tôi, tôi tuyệt đối sẽ "làm" em đến ngất đi tỉnh lại, cũng không buông tha em một giây phút nào...
Tình Nhu ngược lại không sợ mà thấy đáng yêu, bông đùa:
- Hì... Em có 10 ngón tay... Nhưng sẽ cho anh yêu 5 ngón nhé?1
Nhâm Cảnh Thâm nhíu mày, lắp bắp:
- Sa... Sao cơ?
Nói đoạn một bàn tay của Tình Nhu ôm chặt lấy cả cây gậy lớn nóng hổi kia, xoa nắn khắp dọc gân đang chạy, cô nghịch ngợm đến mức bịt tay ngay đầu c*n th*t. Hành động này như giết chết Nhâm Cảnh Thâm một cách từ từ đầy đau đớn
P/s: kekekeke, nay đầu tuần có phiếu vote. Mng thả tim, tặng đỉm quà và chk hai anh chị nhà tôi xin cái phiếu vote nha
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.