Nhâm Cảnh Thâm trắng bệch mặt, hắn chống tay trước cửa, dáng người dang rộng như cánh chim đại bàng chở che vật nhỏ sau cánh cửa này. Nam nhân cương trực:
- Mẹ à... Có chuyện gì mà mẹ vào phòng con chứ? Phòng con..bừa lắm... Con không tiện và có lẽ là...không thoải mái nếu mẹ vào
Lời nói tưởng chừng gây uy hiếp với đối phương nhưng với Diệm Thanh thì khác. Bà đứng trân trân nhìn nam nhân trước mặt, thằng con cao lớn tầm m9 đối với bà phải như người khổng lồ vậy. Diệm Thanh vỏn vẻn m55, ba nó chỉ m7 mà hai ông bà nuôi khéo nên đẻ ra thằng trời đánh thích đi lí sự với cha mẹ thế này đây
Diệm Thanh không nhiều lời, một chân giơ lên đạp ngang khuỵu gối của Cảnh Nhâm, nam nhân đau đớn mất đà ngồi gục xuống, bủn rủn:
- M..m..mẹ à, đau quá... Mẹ..mẹ học chiêu này...của ai thế?
Nam nhân bò lăn dưới đất, ôm chặt cứng bắp chân mới tê liệt, cố kéo dài thời gian bằng mấy câu hỏi nghe huề vốn. Diệm Thanh quay lại nhìn con trai, bà không đùa cợt mà nghiêm túc:
- Cảnh Thâm... Con có cuộc sống riêng, mẹ không cấm. Nhưng trong căn phòng này có phải là người phụ nữ nào con đem về không? Cô ấy vẫn ngủ nên con nhất quyết không cho mẹ vào à?
Cảnh Nhâm đen kịt mặt lại, vậy là bà nghi ngờ hắn đi chơi gái nhưng đem về nhà sao? Năm xưa ba hắn - Nhâm Thế Thành, tính chất công việc giao du đủ loại người, từ những ông to bà lớn trong chính trị, các chủ doanh nghiệp cho tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-gai-nho-mau-lai-day/923726/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.