Nhân Cảnh Thâm an nhàn nằm trên giường, cười nói:
- Tình Nhu, thời tiết bên ngoài rất lạnh, chúng ta ngủ chung đi
Tình Nhu dè dặt nhìn xung quanh, nhỏ giọng:
- Nhưng mà... chúng ta không ở nhà riêng, ở nhà lớn... có rất nhiều người làm xung quanh và cả ba mẹ nữa.. em..em...
Nhâm Cảnh Thâm không đáp gì, cửa cũng đã khóa, người làm hôm nay không cần tới, ông bà Nhâm đã đi nghỉ sớm... mọi điều kiện ngoại cảnh đâu có gây bất trắc gì mà vật nhỏ lúc nào cũng sợ hãi đến thế chứ?
Nam nhân thẳng tay kéo Tình Nhu lại trong lòng, ôm chặt cứng rồi phủ chăn lên cơ thể cả hai, hơi nóng bắt đầu lan tỏa để ủ ấm hai người. Hắn trầm mặc:
- Chúng ta đi ngủ... mai tôi dậy sớm, sẽ về phòng trước
Tình Nhu thở hắt ra từng đợt, đảo mắt nghĩ ngợi một hồi rồi đành phó mặc cho Cảnh Thâm. Nói là ngủ chứ ánh mắt cô vẫn mở ra thao láo, bàn tay hay khuôn miệng của nam nhân vẫn di chuyển liên tục, sờ soạng dưới vùng eo nhỏ của Tình Nhu hoặc hôn hít lên chóp đầu của cô. Bất giác, hắn lên tiếng:
- Tình Nhu... nếu sau này ba mẹ có chỉ bảo em đi xem mắt hay gặp gỡ nam nhân nào khác... Hãy tìm lí do từ chối
Tình Nhu đang nằm đó cũng gặng hỏi:
- Sao thế ạ?... Em phải từ chối thật ư?
Nhâm Cảnh Thâm vuốt tóc mai của vật nhỏ, thở dài:
- Giờ đây em đã thuộc về Nhâm Cảnh Thâm tôi, từ thể xác tới tâm hồn, tôi và em là của nhau... Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-gai-nho-mau-lai-day/923721/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.